Vài ngày trôi qua, Kỳ La đi xem biểu diễn, đi theo gánh hát của Đái Nguyệt Hành.
Đái Nguyệt Hành diễn xuất rất tốt, anh ta trưởng thành nhìn đẹp trai còn hát rất hay,lúc biểu diễn xong đã tẩy trang, câu dẫn không biết bao nhiêu tâm hồn nhỏ bé, trước kia xem diễn kịch toàn thế hệ lớn tuổi, hiện tại đều là người trẻ tuổi, tuổi trẻ đầy sức sống, hào phóng lại lớn mật, nếu thích Đái Nguyệt Hành, cũng theo đuổi điên cuồng.
Hôm nay, Kỳ La theo lẽ thường đi tớ rạp hát, vừa diễn xong một màn, có cô gái nhỏ phía sau trèo lên ghế trước ngồi bên cạnh Kỳ La, cong ánh mắt đều chứa đầy sao nhỏ.
Cô gái hỏi Kỳ La:
"Chị à, chị là người nhà của anh Nguyệt Hành sao?"
Kỳ La không biết phải trả lời thế nào, suy nghĩ vài giây, đang muốn lên tiếng trả lời, Đái Nguyệt Hành đi về phía này, thay cô trả lời: "Tạm thời là bạn bè."
Anh ta dùng từ tạm thời, chính là muốn nói rằng hết thảy đều có khả năng.
Cô gái nhỏ đã hiểu, nhanh nhảu cầm lấy chiếc thẻ bài trong tay anh, âm thanh nhỏ nhẹ nói:
"Như vậy ạ".
Ra khỏi kịch trường, Kỳ La hỏi: "Anh không sợ cô ấy hiểu lầm à?"
Đái Nguyệt Hành đương nhiên mà nói: "Anh chỉ là con hát, hát tốt là được".
Kỳ La cười cười, không nói gì nữa.
Hai người quan hệ gần đây đã dần tốt lên một chút, vì Kỳ La nghiêm túc nghĩ tới sau này, cô ý mở lòng ra với anh.
Cô không tin rằng năm năm trôi qua có thể xoá sạch những cảm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/do-choi/8003/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.