"Ta sợ ngươi tiếp xúc với cậu ta, xong lỡ rơi vào tay giặc thì sao?"
Đệ Nhất Ấu Chỉ ngẩn ra, sau đó buồn cười lắc đầu: "Dao Hi, ngươi nghĩ cái gì vậy?"
"Đệ Nhất Ấu Chỉ ta, trước giờ không thích đàn ông, cái ta thích là mỹ sắc!"
Nói xong.
Cô ta vươn tay ra, bóp ngực Dao Hi một cái!
Dao Hi cũng không phản kháng, chỉ đảo mắt một cái: "Được rồi! Tóm lại, ngươi đừng tiếp xúc quá gần với cậu ta!"
"Được, nghe lời ngươi."
Đệ Nhất Ấu Chỉ gật đầu, nhưng trong lòng lại âm thầm gieo một hạt giống!
Cùng lúc đó, ba vị lão giả của Võ Tông thong thả đi vào Tử Đấu Trường, đi tới trước mặt Diệp Bắc Minh: "Diệp công tử, chúc mừng cậu!"
Diệp Bắc Minh chắp tay cúi đầu: "Đa tạ ba vị tiền bối, công bằng công chính!"
Nếu không nhờ ba người này tuân thủ quy tắc Võ Tông, có khi anh đã chết ở đây rồi!
Ba người đưa mắt nhìn nhau!
Lão giả có chòm râu mỉm cười: "Từ xưa đến nay, Võ Tông luôn công bằng công chính!"
"Đổi thanh bat kỳ ai, chỉ cần người đó có dũng khí bước vào Tử Đấu Trường, Võ Tông tuyệt đối sẽ không để người đó bị đối xử bất công!"
"Nhưng mà ... "
Lão giả có chòm râu chuyển đề tài: "Diệp công tử, cậu đã giết Bách Lý Thanh, Tam Dương Đại Đế và nhà họ Tần sẽ không bỏ qua cho cậu đâu!"
"Chi bằng, cậu gia nhập Võ Tông đi?"
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.