- Nào, welcome!
Trạch Hiển vỗ tay, mời gọi Cố Tử Khâm.
Cố Tử Khâm bắt đầu bước đi, một dao lạnh lẽo lập tức đâm vào cánh tay phải. Cơn đau đớn ấp tới, mặt anh vẫn không biểu lộ ra bất cứ sắc thái nào cả. Xong một bước, Cố Tử Khâm lại rút dao ra, máu tươi theo miệng vết thương cũng bắn tóe lên.
Cố Tử Khâm áng chừng từ vị trí của anh đến nơi Châu Ly bị trói khoảng năm bước lớn, tương đương với năm lần đâm. Chỉ cần mũi dao đâm không sâu, Cố Tử Khâm có thể vẫn giữ được sức để tấn công ngược lại.
Cứ như vậy, hai bước đi tiếp theo, Cố Tử Khâm tự mình đâm mình, máu xối ra ngày càng nhiều, kết hợp với vết thương trên bả vai còn chưa kịp lành, đau lại càng đau.
Mà Trạch Hiển lại phá lên cười như điên dại. Hắn thích thú đến mức vỗ tay hò reo, giống hệt một gã hề ma quái.
Hai mắt Cố Tử Khâm giật giật, mồ hôi túa ra ướt đẫm. Chỉ cần người con gái anh yêu được bình an, Cố Tử Khâm phải đánh đổi bằng mạng sống anh cũng đều cam tâm tình nguyện.
Đúng lúc đó, phía sau Trạch Hiển chợt vang lên tiếng súng rền. Hắn ngơ ngác quay lại nhìn, đám thuộc hạ của hắn lần lượt ôm đùi, ngã lăn quay ta đất, kêu gào đau đớn. Châu Ly đã tỉnh dậy từ lúc nào, sử dụng chiêu thức tháo trói cô đã được học từ Cố Tử Khâm, lén lút rút súng lấy cắp được khi Trạch Hiển chủ quan mà ném ở gần cô.
Để cứu Cố Tử Khâm, Châu Ly
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/do-doc-co-tu-kham-yeu-anh-den-van-lan/1160934/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.