Ngư Thiển chỉ vào kiệt tác của nàng cùng Trạc Xuyên, nói: “Hình chữ nhật này là rương tróc yêu A Xuyên cõng trêи lưng, đương nhiên là đại diện cho A Xuyên, mà nằm phía trêи là một con cá, hai người tuyết này chính là ta và A Xuyên, ý tứ là cá ở trong nước.”
Sư Thanh Y: “…”
Bái phục.
Trạc Xuyên cúi đầu cười, phỏng chừng cũng là cam tâm tình nguyện theo Ngư Thiển đắp một đôi ‘người tuyết’ như thế.
Bất quá cũng may Ngư Thiển lúc này thông minh, không giống như lúc trước, những lời riêng tư đại loại như ‘ta ở trong thân thể ngươi’ thốt ra, nếu không đầu của Trạc Xuyên hẳn là phải chúi xuống tuyết đi.
Lạc Thần ngưng mắt nhìn hai người tuyết của Ngư Thiển và Trạc Xuyên vài lần, đạm nhạt nói: “Khối tuyết này là đặt trêи khối tuyết hình chữ nhật, nếu nói là trong nước chi bằng nói là trêи mặt nước sẽ càng chuẩn xác?”
Sư Thanh Y: “…”
Việc này ngươi vì sao phải nghiêm túc như vậy.
Chỉ là trọng điểm trong việc này nghe ra thật không được tự nhiên.
Không biết vì sao, Sư Thanh Y luôn cảm thấy ‘cá ở trêи nước’ và ‘cá ở trong nước’ đều có một loại hiệu quả như nhau, đều có thể khiến người ta nóng lỗ tai.
Ngư Thiển suy nghĩ một chút, nói với Lạc Thần: “Ngươi nói ngược lại có đạo lý, người tuyết nằm ở phía trêи, xem ra quả thật không thể tính là trong nước, mà tính là cá trêи mặt nước. Ta cũng thường xuyên nằm trêи A Xuyên, nói là trêи mặt nước, cũng vô cùng không sai, nhưng việc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/do-hu-lang-hien-dai-thien/1623908/chuong-461.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.