Tiểu Mi đưa tay ra ngoài cửa sổ hứng từng giọt mưa, ngoài trời mưa rất lớn, chắc là vì trời đang có bão nên mấy ngày nay Hạo Kì không đến thăm cô được( mong là như thế). Từ lúc vào đây cô chiều nào cô cũng ngồi trước cửa sổ ,ở ngoài kia, các cặp tình nhân thường hay ngồi ở đó, khuôn viên bệnh viện, nhìn họ thật hạnh phúc, yêu nhau bằng một thứ tình cảm chân thành không hề toan tính hay ép buộc, họ trân trọng từng giây phút ở bên nhau chứ không hề như cô và anh, cứ níu kéo, ràng buộc rồi căm ghét đầy đọa nhau để cả hai người cùng rơi vào bế tắc. Hiểu lầm nối tiếp hiểu lầm, tại sao anh không chịu hiểu………………………………..
Cô chủ! Cô đi đâu vậy?- gã vệ sĩ riêng của cô lên tiếng
Đã ai nói với các bạn hiện giờ Tiểu Mi đang bị giam giữ chưa nhỉ?
Tôi ra ngoài hít thở không khí chút!
Nhưng…..
Nhưng sao! Vương Hạo Kì bảo các ông cách ly tôi với thế giới bên ngoài chứ gì, tôi đâu phải là nô lệ của anh ta, tránh ra đi- cô bực dọc
Cô đừng làm khó chúng tôi nữa, trách nhiệm của tôi chỉ là bảo vệ cô thôi
Bảo vệ sao? Nực cười, cầm tù thì đúng hơn, các ông đúng là trung thành thật! trả trách Vương Hạo Kì ra sức nuôi thật nhiều chó săn, không ngờ được nhiều việc thế
……….
Cô nói cái gì vậy?- Hạo Kì đứng đó tựa lưng vào tường
Anh....anh còn nhớ tới tôi nữa sao, tình yêu bé nhỏ của anh đâu rồi?
……………………………
Flashback:
Tiểu Mi ngồi trên giường để y tá
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/do-ngoc-dung-lai-cho-anh/468470/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.