Trình Vân Phong lần đầu cảm thấy hẹn đàn ông ăn có bữa cơm thôi mà cũng có thể khó đến như vậy, cậu như thể giận chính mình, vứt điện thoại qua một bên, đi ra sau bếp nhìn nhân viên chuẩn bị đồ ăn.
Nhậm Huyên cầm cự đến giờ tan tầm, đeo túi lên cùng đồng nghiệp bước ra cửa. Anh vòng đến chợ đồ ăn ở phía Đông của tiểu khu, mua một ít cải xanh và hoa quả. Ánh nắng buổi chiều rọi vào trong phòng khách thực oi bức, Nhậm Huyên rửa mặt xong liền thay quần áo, rồi vào bếp xào một đ ĩa rau cải đơn giản ăn cùng cháo.
Hôm qua anh đã nằm cả một ngày, còn chưa có hạt cơm nào vào bụng, vì vậy dạ dày hôm này không tránh khỏi có hơi khó chịu. Ăn cháo xong, Nhậm Huyên đi dọn dẹp căn bếp, lúc này mặt trời mới bắt đầu lặn. Bên ngoài cửa sổ vẫn còn ánh sáng, trong sân có mấy đứa nhỏ đang đuổi nhau vui vẻ, chỉ có Nhậm Huyên là lặng yên ngồi trong phòng khách, bàng quan với tất cả những náo nhiệt không thuộc về anh.
Đây chính là cuộc sống của Nhậm Huyên, sáng chín giờ làm việc chiều năm giờ đi về, thời gian biểu lặp lại hàng ngày. Những lúc tâm tình của anh xao động đều là có liên quan đến Trần Tuế, mà sau khi đi làm những lần Trần Tuế cần anh càng ngày càng ít, ngay cả cơ hội tự mình giành lấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/do-ngu-phat-thanh-vien-thao-bao-thao-bao/2751218/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.