1. Lý Trình Bạch Nguyệt với Lý Trình mướn phòng đơn nên diện tích phòng không lớn, chỉ đủ để hai chiếc giường, ở giữa là một lối đi nhỏ hẹp. Lý Trình nằm nghiêng người mặt hướng về phía tường, cảnh giác đã thành thói quen khiến anh khó ngủ sâu, lúc ngủ nông, chỉ cần một tiếng động rất nhỏ cũng khiến anh giật mình mình thức dậy. Ví dụ như tiếng lò xo giường kẽo kẹt vang lên nhẹ nhành và tiếng ma sát khi mặc quần áo rất nhỏ. “Cậu đi đâu?” Lý Trình xoay người nhìn Bạch Nguyệt. “Ấy… Lỡ đánh thức cậu à…” Bạch Nguyệt cười cười xin lỗi, đứng dậy muốn đi ra ngoài. Lý Trình cũng đứng lên, gọi Bạch Nguyệt tới trước mặt, lạnh lùng hỏi: “Cậu đi đâu?” “Có chút chuyện.” Lối đi quá chật chội, đã vậy còn bị Lý Trình chặn đường, Bạch Nguyệt không đi vòng qua được. Lý Trình cười lạnh: “Cậu lại tính xen vào chuyện của người khác?” “Không có.” Bạch Nguyệt phát cáu, giọng nói cũng trở nên cứng rắn, “Chẳng lẽ tôi muốn làm gì cũng phải báo cáo với cậu?” “Đi giúp đỡ?” Lý Trình lạnh lùng hỏi. Bạch Nguyệt do dự một chút, gật đầu. “Giúp ai? Bắt ai?” Lý Trình không sờn lòng. Bạch Nguyệt cũng cười lạnh một tiếng, mở một tờ giấy ra. Lệnh câu hồn của Diêm Vương, công việc “Kết bạn”. Bề ngoài, “Kết bạn” chỉ là một cái tên nhưng thật ra là đáp ứng giúp đỡ một đồng nghiệp đang có việc không chạy đến kịp, Bạch Nguyệt có lòng nên đồng ý. Mắt thấy thời gian sắp đến, Bạch Nguyệt nghiêm túc nói: “Phiền nhường đường.” Lý Trình không cho, vẫn đứng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/do-thi-di-van-luc-chi-ma-lau-quy-anh/971081/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.