Bùm bụp...
Bùm bụp...
Bùm bụp...
Trong căn phòng mờ tối yên tĩnh, nhịp tim của Nguyễn An hữu lực đập một cách mạnh mẽ, âm thanh vừa như tiếng trống trầm đục lại như lôi đình vang dội cuồng bạo.
Nhưng ở trên giường, Nguyễn An lại không hề hay biết điều này, chỉ nhíu mày thật chặt mà tiếp tục ngủ, nét mặt biến ảo khó lường như đang làm một giấc mộng đáng sợ
÷÷÷÷÷÷÷÷
Thiên Địa lúc còn man hoang, nhân loại vừa xuất hiện, trên vùng thiên địa phương Nam trù phú xuất hiện hai sinh vật hùng mạnh, trở thành bá chủ nơi đây.
Thứ nhất là một con Mộc Tinh do một cây Chiên Đàn sống ngàn năm hoá thành, thân cao trăm mét, tán rộng ngàn dặm, hung tợn xảo quyệt, chuyên ăn thịt tất cả sinh vật mà nó nhìn thấy.
Sinh vật thứ hai, thân khỉ đầu sư tử, trên lưng có đôi cánh dơi, tên là Đề Hồn.
La Hầu diện mạo xấu xí nhưng tâm địa hiền hoà, lấy ác ma quỷ hồn làm thức ăn, thường xuyên giúp đỡ sinh vật sống thực hiện tâm nguyện trước khi chết, được xem như một Linh Thú người người thờ bái.
Mộc Tinh và Đề Hồn trời sinh là kẻ đối đầu, kẻ trước muốn ăn thịt kẻ sau và kẻ sau lại muốn phệ hồn kẻ trước, hai bên tranh đấu trăm năm bất phân thắng bại.
Ngày kia, một vị đại năng họ Lạc từ biển khơi phương Đông xa xôi xuất hiện, muốn cùng Đề Hồn giết chết Mộc Tinh trừ hại cho dân, cả ba đánh trăm ngày đêm cuối cùng đánh bại được Mộc Tinh.
Đề Hồn như nguyện cắn nuốt linh hồn đối
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/do-thi-khu-ma-su/2016463/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.