Lữ Hàn bước tới trước cửa căn nhà, nhìn thấy có chuông ở bên phải khung cửa nên đưa tay bấm chuông.
Ánh sáng từ đèn đường rất sáng, soi rọi khoảng sân rộng trong nhà và cả một phần nhà phía trước, hắn lại đứng ở khoảng cách gần, không có tầm nhìn bao quát mấy ngôi nhà xung quanh nên không chú ý đến việc bên trong nhà không có đèn.
Tiếng chuông cửa không phải là tiếng đơn lẻ mà là một hồi nhạc khá dài, hắn bấm một lần, nghe thấy tiếng nhạc từ trong nhà vọng ra.
Âm thanh nhẹ nhàng, dễ nghe, không đến nỗi chói tai làm người nghe giật mình, nhưng đợi một lúc mà vẫn không thấy có ai bước ra.
Lạ nhỉ, hắn lẩm bẩm, lúc này rõ ràng là thấy có người phía sau khung cửa kia mà.
Đợi thêm một lúc, hắn lại bấm chuông lần nữa.
Tiếng nhạc lần thứ hai vang lên.
Lần này hắn nghiêng tai lắng nghe, tiếng chuông là âm đơn sắc, trầm bổng du dương, nghe hết hồi chuông cũng không thấy có động tĩnh gì.
Thôi vậy, chắc lúc nãy nhìn lầm, hoặc là người trong nhà vào phòng vệ sinh rồi, để khi khác quay lại cũng được, hắn đưa tay bấm chuông thêm một lần nữa cho đủ ba lần rồi định quay người đi.
Hắn có thói quen trong sinh hoạt hay gắn với các mốc thường gặp của những con số, chẳng hạn âm thanh ti vi ở nhà, hắn thường điều chỉnh ở mức 35 hoặc 40 cho chẵn, hoặc là 39, con số đại diện cho tiểu thần tài cũng được.
Chệch những mốc này đi một hoặc hai số cũng chẳng ảnh hưởng gì,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/do-thi-quy-ky/2071186/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.