Cảnh báo: Chương này nội dung có một chút nhạy cảm, chống chỉ định các bạn có tâm hồn trong sáng. Chương không liên quan nhiều tới cốt truyện nên có thể bỏ. Cân nhắc trước khi đọc.
Âm Dương Phủ, trên một bãi cỏ.
Diệp Kinh Mộng lúc này đã bò nửa người lên người Hàn Lâm, bàn tay lần sờ loạn xạ trên lớp quần áo của hắn, ý đồ tìm kiếm nơi đột nhập.
Diệp Phàm hai tay khóa chặt lấy nàng, không cho nàng xằng bậy
Bộ váy dài màu lam đã bị nàng trong lúc ý loạn tình mê tháo bỏ qua một bên, cơ thể của nàng hoàn mĩ bày ra trước mắt Diệp Phàm, trắng muốt, nhìn lấp loáng da dẻ căng mịn.
Vì úp sấp nửa người trên người nam nhân, cặp kiều đồn tròn trịa mê người của nàng cứ như vậy mà vểnh ra. Đôi chân dài thẳng khép chặt, khẽ khàng cọ sát vào nhau, ướt át, từng chút nước ám muội lăn dài, một mùi mập mờ thoang thoảng khiến người ta loạn mê.
Đôi mắt nàng mê ly, mặt đỏ lựng, hơi thở như lan, khẽ rên rỉ.
"Ân... ta... muốn..."
Diệp Phàm biết nàng sắp không được, nếu như hắn không làm gì đó, chắc chắn nữ nhân sẽ bị dược lực quá độ mà chết.
Cũng tại lão thất phu kia ra tay không biết nặng nhẹ, lượng Vạn Tình Độc hắn phát tán ra đủ để một đầu voi mẹ lên cơn động dục trái mùa, bảo sao Diệp Kinh Mộng lúc này không khác gì cái dâm nữ, cho dù Diệp Phàm đã trừ bỏ đi một số lượng đáng kể, thế nhưng một khi độc đã ngấm vào trong máu, lấy khả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/do-thi-vo-dich-tien-de/1443381/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.