"Chỉ một chút nữa thôi, ngươi liền thành thần..."
Thanh âm của "Cung Vô Song" êm dịu vang lên, tràn ngập mê hoặc, tựa như thứ thuốc ngủ liều mạnh khiến cho đầu óc con người ta mụ mị đi.
Diệp Phàm đờ đẫn vươn tay tiến gần tới trái tim của nàng hơn...
Một phân...
"Lại thêm một chút nữa..."
Nửa phân...
"Không..."
Đột ngột, Diệp Phàm dừng khựng lại giữa không trung.
Hắn dường như nghe được ai đó nói chuyện...
Đôi mắt của Diệp Phàm lấy lại được một tia thanh minh, thế nhưng nhanh chóng bị chướng khí lấp kín...
Hắn buồn ngủ quá...
"Không được..."
"Ân?" - Diệp Phàm bản năng kêu lên một tiếng, chỉ là để kêu được ra một tiếng này, linh hồn hắn bị mạnh mẽ đánh thức, thanh tỉnh lại đây.
Chuyện gì đang diễn ra?
"Không được tổn thương nàng!!!"
Lần này, Diệp Phàm đủ tỉnh táo để nghe rõ nội dung câu nói.
Tổn thương nàng!?
Ai!?
Diệp Phàm mở to mắt nhìn cảnh tượng trước mặt mình, mờ mịt vài giấy đồng hồ, thế rồi hắn như nhận ra điều gì, sắc mặt trở nên vừa sợ hãi, lại vừa nhẹ thỏm, thở phào một cái, không chút do dự lùi về phía sau...
...
"Bạch Linh Lung, ngươi xem!"
Bên trong Âm Dương Phủ, Linh Nhi là người đầu tiên nhận ra Diệp Phàm khác thường, vội vã túm lấy tay áo "Bạch Linh Lung", hồ hởi nói chuyện.
"Bạch Linh Lung" một bên đang không biết tập trung loay hoay cái gì, bị Linh Nhi cắt ngang, sắc mặt không tốt lắm, chỉ là nghe được nội dung lời thoại của nàng, lập tức quay về bên mặt hồ nhìn.
"Di, không thể tin được,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/do-thi-vo-dich-tien-de/455877/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.