Biên quân đại thắng!
Biên quân đại thắng!
Biên quân đại thắng!
Vài kỵ sĩ thúc ngựa lao nhanh qua cổng thành, vừa phi ngựa vừa cao giọng hô lớn tin vui: Biên quân đại thắng!
Dọc đường, bách tính nhao nhao dừng chân nhìn, vui mừng hớn hở.
“Đánh lâu như vậy, cuối cùng cũng có một trận thắng vang dội.”
“Phạm Đại tướng quân quả thật lợi hại!”
“Ta thấy Phạm Đại tướng quân còn mạnh hơn cả Tả Đại tướng quân trước đây.”
Bách tính không biết nội tình, chỉ hăng hái bàn luận về hai vị chủ soái liên tiếp của biên quân, cứ như thể tận mắt chứng kiến cảnh Phạm Đại tướng quân oai hùng ra trận.
Còn công lao mười mấy năm trấn thủ biên cương của Tả Đại tướng quân, chẳng mấy ai còn nhắc đến.
Trái lại, thảm kịch đại bại năm ngoái, khiến thành Bành bị đồ sát, lại liên tục được khơi lại.
Chiến báo được đưa vào cung, Thái Hòa Đế vui mừng khôn xiết, lập tức triệu Vương Thừa tướng, An Quốc công cùng các đại thần tiến cung:
“Chư khanh, biên quân giành được một trận đại thắng!
Nhu Nhiên bị thiêu mất lương thảo, tổn thất thảm trọng.
Đây là chiến báo, các khanh xem đi.”
Chư vị đại thần mừng rỡ không thôi.
Vương Thừa tướng là người đầu tiên xem chiến báo, ánh mắt rực sáng: “Biên quân có được thắng lợi này, thực là chuyện đáng mừng.”
“Trong trận chiến này, Nam Dương quân lập công lớn.
Chính Nam Dương quân đã tập kích doanh trại địch trong đêm, thiêu rụi lương thảo của Nhu Nhiên, giúp biên quân có cơ hội xuất thành tổng tấn công.
Thần xin Hoàng thượng hạ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/do-thieu-hoa-tam-trao-that-lac-dich-ai-tinh/2862568/chuong-556.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.