Cả đêm, Trịnh Trân mải mê viết kế hoạch, không rời khỏi thư phòng.
Trong khi đó, Triệu Vũ và Lục Thành nằm trên giường nhưng trằn trọc không ngủ được.
Sáng sớm hôm sau, khi trời vừa tờ mờ sáng, hai người lại cùng nhau đến tìm.
Lần này, Bành Tứ Hải không dám ngăn cản, đành cắn răng vào báo:
“Công tử, Triệu tướng quân và Lục tướng quân lại đến.
Hôm qua quân triều đình tấn công dữ dội, bọn họ đang bất an, công tử nên gặp họ.”
Trịnh Trân gật đầu:
“Ta ra ngay.”
Bành Tứ Hải thầm thở phào, theo sau chủ nhân mà lòng lo lắng.
Gã chỉ cầu mong công tử hôm nay giữ được bình tĩnh, không để lộ sự khác thường trước mặt hai vị tướng quân.
Có lẽ lời cầu nguyện của gã đã được đáp lại.
Hoặc cũng có thể ánh sáng ban ngày đã xua tan những bóng tối trong lòng Trịnh Trân, khiến hắn trở lại vẻ điềm đạm thường ngày.
Gặp Triệu Vũ và Lục Thành, Trịnh Trân nghiêm nghị nói:
“Hôm qua quân triều đình tấn công không thành, hôm nay chắc chắn sẽ tiếp tục đợt công kích mạnh mẽ hơn.”
“Tả Đại tướng quân đã phòng thủ biên giới 20 năm, kinh nghiệm công thành của ông ta cũng vô cùng phong phú.
Chắc chắn ông ta muốn nhanh chóng đè bẹp chúng ta, hạ được Dự Châu để trở về triều lĩnh thưởng.
Những ngày tới sẽ cực kỳ khó khăn.”
Hắn tiếp tục:
“Đừng giữ lại lính mới.
Cho chúng lên tường thành thay phiên nhau, vừa để tiêu hao binh lực đối phương, vừa để lính mới làm quen với máu lửa.”
Nghe hắn nói rành rọt và bình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/do-thieu-hoa-tam-trao-that-lac-dich-ai-tinh/2863883/chuong-738.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.