Năm Chiêu Bình thứ hai mươi
Tấn Châu, quận Hà Tây
Giữa ánh nắng chói chang, Lữ quận thủ khoác trên mình quan phục chỉnh tề, dẫn theo đám quan viên dưới trướng, đứng đợi bên ngoài cổng thành với ánh mắt trông ngóng khôn nguôi.
“Đến rồi!”
“Ngự giá đến rồi!
Mau lên nghênh đón!”
Tiếng vó ngựa dồn dập như sấm rền, làm mặt đất khẽ rung chuyển.
Đám quan viên không giấu nổi vẻ kích động, nhỏ giọng bàn tán xôn xao.
Cũng khó trách họ thất thố như vậy, bởi lẽ bao năm làm quan ngoài kinh, phần lớn bọn họ chưa từng đặt chân đến chốn triều đình.
Đối với vị nữ đế bệ hạ uy nghiêm trấn áp thiên hạ kia, họ vừa kính sợ vừa dè chừng.
Lần đầu tiên nữ đế tuần sát Đại Lương năm xưa, người chưa từng đặt chân tới quận Hà Tây.
Sau bao năm, đây là lần thứ hai người xuất cung tuần thị, lại trực tiếp chọn quận Hà Tây làm điểm đến.
Đây không chỉ là vinh dự to lớn đối với quận Hà Tây, mà còn là thời khắc then chốt để kiểm nghiệm năng lực trị nhậm của các quan viên nơi đây.
Nữ đế bệ hạ xưa nay vốn không phải bậc nhân từ khoan dung.
Trên đường tuần tra, việc giáng chức quan viên, thậm chí chém đầu tịch thu gia sản đều không phải chuyện hiếm.
Bởi thế, bọn quan viên ai nấy đều nửa mừng nửa sợ, tâm trạng vô cùng mâu thuẫn.
Chỉ duy nhất Lữ quận thủ, chẳng hề có chút e dè, chỉ thấy tràn ngập phấn khích và vui mừng trong lòng.
Dưới ánh nắng, gương mặt Lữ quận thủ ánh lên nét rạng rỡ.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/do-thieu-hoa-tam-trao-that-lac-dich-ai-tinh/2864011/chuong-866.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.