Chương 434
Lê Vãn Trinh cười lạnh một tiếng.
Bệnh viện Tổng Quân khu này là nơi ở của nhà họ Phó, nếu bọn họ thực sự mua chuyên gia thì ai dám nói ra sự thật?
Rõ ràng là họ không muốn hiến tặng tủy xương.
Qua cầu rút ván, cô ấy phải thuyết phục cô ta, trên đời này lấy đâu ra chuyện tốt như thế?
“Tôi nghĩ tốt hơn hết là cô Phó nên đến bệnh viện Nhân Dân để kiểm tra…”
Cô ấy chưa kịp dứt lời, Dương Tâm đã đi ra khỏi phòng chăm sóc đặc biệt, nhướn mày hỏi: “Chuyện gì vậy? Tại sao bọn họ lại tập trung ở đây?”
Lê Vãn Trinh rất vui khi thấy cô đi ra, và nhanh chóng kể cho cô nghe về mọi chuyện.
Dương Tâm gật đầu, mỉm cười nhìn ông Phó, nhướn mày nói: “Nếu Tư lệnh Phó lo lắng rằng cơ thể của con gái mình sẽ bị tổn thương sau khi lấy tủy, thì tôi chắc chắn nói với ông rằng những lo lắng của ông là không cần thiết, thưa ông. Cơ thể của cô Phó dù rất yếu nhưng việc hiến tủy không ảnh hưởng nhiều tới cô ta hơn là hiến thận.”
Không đợi ông Phó nói, bà Phó đã chế nhạo: “Tại sao tôi phải tin cô? Cô và Lê Vãn Trinh đúng là cùng một giuộc, tự nhiên phải giúp cô ta nói.”
Dương Tâm cười nhẹ nói: “Vậy tôi sẽ nói với bà với tư cách là bác sĩ nỗi tiếng Người vô danh rằng việc hiến tặng tủy xương sẽ không gây ra bát kỳ tổn thương nào cho cơ thể. Không biết bà Phó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doa-hong-day-gai-va-tong-giam-doc-lanh-lung/1023904/chuong-434.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.