Thẩm Tô Khê bỗng dâng lên xúc cảm bất an mãnh liệt, trái tim tựa như bị bàn tay vô hình bóp nghẹt, hô hấp dần trở nên dồn dập.
Khi Hạ Hòa nói ra cái tên kia, bầu không khí lập tức ngưng đọng.
"Diệp..." Giọng nói Hạ Hòa nghèn nghẹn: "Triệu...""
Thanh âm của cô bé không rõ ràng, nhưng Thẩm Tô Khê dường như đã hình dung được câu trả lời ngay cả trước khi nghe thấy.
Diệp, Triệu.
Diệp Triệu.
Thẩm Tô Khê đột nhiên run lên, thành lũy bồi đắp trong lòng rốt cuộc cũng sụp đổ một góc, rồi theo tiếng lòng vỡ òa nơi cổ họng Hạ Hòa mà dần rơi thành những mảnh vụn.
Chuyện xưa cứ thế hình thành.
Hạ Hòa là học sinh của Diệp Triệu, thành tích trong lớp trung bình, môn toán là yếu nhất.
Cô bé thường đến văn phòng tìm Diệp Triệu để hỏi bài tập, Diệp Triệu cũng rất kiên nhẫn trả lời từng câu hỏi một.
Nhưng mặc kệ Hạ Hòa nỗ lực như thế nào, điểm số của cô bé vẫn mãi không khá lên.
Điểm thi cuối kỳ này của Hạ Hòa vẫn kém nhất lớp.
Từ nhỏ, cô bé đã được nuôi nấng cẩn thận, tính tình đơn thuần thiện lương, đối xử với tất cả mọi người với trái tim chân thành.
Trong mắt cô bé, Diệp Triệu dịu dàng nho nhã, không nghiêm khắc như mấy giáo viên khác, lúc trò chuyện với ông vô cùng nhẹ nhàng thoải mái.
Cho nên khi Diệp Triệu hỏi cô bé có cần ông ta dạy kèm lúc nghỉ đông hay không, Hạ Hòa không chút do dự mà đồng ý.
Cô bé xem Diệp Triệu như cha mình vậy.
Nào biết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doa-hong-kieu-ngao/2291800/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.