Giữa phố ăn vặt đông đúc náo nhiệt, Trì Thâm mặt không biểu hiện gì mà đập con dao giết cá xuống bàn, phát ra âm thanh giòn giã.
Người đàn ông đầu trọc đỡ người phụ nữ trung niên dậy, vừa ngẩng đầu nhìn thấy ba –năm người khách đang xếp hàng ở quầy hàng, Trì bất động, lập tức chửi mắng:: “Trì Thâm sao mày lại đứng ngốc như vậy!mẹ của mày ngã cũng không biết chạy tới đỡ, có người mua cá cũng không biết chào hỏi, ngươi lại nổi điên rồi sao?!”
Mẹ cậu…… Người vừa rồi mới bị ngã là mẹ của Trì Thâm? Kiều Trăn Trăn kinh ngạc mở to mắt, còn chưa kịp phản ứng thì đã thấy Trì Thâm đang thuận tay kéo hai túi ni lông màu đen, ngơ ngác đi về phía mình.
Kiều Trăn Trăn vừa mới đẩy ngã mẹ của hắn, nhìn thấy anh bước tới liền cảm thấy áy náy b “Cái đó ……”
Vừa nói được hai chữ, Trì Thâm đã tới trước mặt cô, ngồi xổm trước mặt của cô.
…….Anh đang muốn làm gì vậy? Ngồi xuống? Kiều Trăn Trăn sợ đến mức quên cả thở
Một giây tiếp theo, tay anh đột nhiên nắm lấy cổ chân mảnh mai của cô.
Vào buổi tối trong tháng chín, rõ ràng không khí rất nóng nhưng nhiệt độ trong lòng bàn tay anh lại lạnh tanh, bàn tay lạnh lẽo cầm lấy toàn bộ mắt cá chân của cô..
“Nhấc chân lên.”
Giọng nói khàn khàn chói tai của chàng trai, cô đã nghe mười năm.
Kiều Trăn Trăn n cúi đầu sững sờ, phát hiện ra rằng anh đang trong tay một chiếc túi đã được mở,lẳng lặng chờ mắt cá chân mà anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doan-menh-lao-dai-co-chap-yeu-toi/3660/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.