Thân thể của Ngôn Phi Ly đôi với Bắc Đường Ngạo là cực kì mẫn cảm, lúc này thân thể ấy đang run rẩy, cắn chặt môi, mới không để tiếng rên rỉ thoát ra.
Bắc Đường Ngạo một mặt vừa khiêu khích phân thân của y, một mặt áp lên môi lên môi y, dùng răng và lưỡi khai mở cánh môi mềm, nhỏ giọng:
“Phi Ly, ta đã nói rồi, không cần miễn cưỡng mình.”
Ngôn Phi Ly hé miệng, mặc cho hắn tiến vào.
Hai cơ thể dính sát vào nhau, nước suối ấm áp tựa hồ muốn nấu chảy bọn họ. Phân thân cũng đã nóng rực, Bắc Đường Ngạo cứng ngắc đặt vào giữa lối vào của y.
Bắc Đường Ngạo nâng Ngôn Phi Ly lên, nhấc hẳn hai chân y, quắp lấy lưng mình.
“Không, đừng…” Ngôn Phi Ly có chút bối rối, bộ dạng này thật sự…
Bắc Đường Ngạo chặn miệng y lại. Một ngón tay đã đi vào.
Cả người Ngôn Phi Ly căng cứng, không tự chủ kẹp chặt nơi đó. Hai tay siết chặt lấy bả vai Bắc Đường Ngạo, giúp mình tựa bên thành ôn tuyền.
Bắc Đường Ngạo mở rộng thêm song đồn (dạ… là cái bản tọa, ta đi chết đây~),đem hai ngón tay đi vào, bên tai nghe thấy một tiếng rên khẽ từ Ngôn Phi Ly.
Kỳ thực Bắc Đường Ngạo biết y chịu được. Không ai hiểu rõ nam nhân này hơn hắn, cũng không có thân thể nào rõ ràng cương nhận (*) hữu lực như người này, vừa chặt lại vừa mềm.
(*) cương nhận: cương – dạ, xin đừng bắt ta giải thích; nhận – mềm lỏng ra – đừng bắt ta nói thêm~ Đi đâm đầu vào gối
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doan-tinh-ket/1256966/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.