Suốt tuần đầu tiên của kì nghỉ đông, Diệp Tri Hoà ngày nào cũng ngủ nướng đến tận 11 giờ mới dậy.
Lận Thâm chưa bao giờ nghe có chuyện hồ ly phải ngủ đông, nhiệm vụ đánh thức bé hồ ly lười rơi xuống đầu hắn.
Đổi lại ngày nào Lận Thâm cũng được nghe giọng Diệp Tri Hoà còn đang ngái ngủ, mơ mơ màng màng nhấc máy: “A lô..
”.
Lận Thâm nói: “Làm nũng cũng vô dụng, mau dậy đi”.
Diệp Tri Hoà giãy giụa, “Tớ có làm nũng đâu… do cái chăn nó cứ níu kéo tớ á”.
Cậu ngã đầu vào ổ chăn ấm áp, rầu rĩ mè nheo.
Lận Thâm ngừng một lát, “Đã 8 rưỡi rồi”.
“Trễ vậy rồi á, cho tớ ngủ thêm mười… à không, năm phút nữa thôi, được hong”.
Lận Thâm thở dài, hạ giọng: “Miêu Miêu, dậy đi”.
Diệp Tri Hoà gian nan mở to mắt, “Tớ dậy rồi đây”.
“Ừ”.
“Tớ dậy đúng giờ rồi, nhưng ngày mai cậu vẫn phải gọi tớ dậy đó nha”.
Diệp Tri Hoà nói với người ở đầu bên kia điện thoại.
Khoé miệng Lận Thâm cong lên, đáp, “Ừ”.
Một ngày mới bắt đầu bằng việc rửa mặt, rồi ăn cơm, rồi xem TV, rồi sau đó… ngủ trưa.
Buổi chiều, đang đắm mình trong mộng đẹp thì Diệp Tri Hoà bị cuộc gọi của Hướng Nguyên Khê đánh thức.
Cậu chàng nói: “Gọi Lận Thâm cùng ra ngoài chơi đi”.
Diệp Tri Hoà nói: “Đã gần 3 giờ rồi”.
Hướng Nguyên Khê: “Ờ đó, đã 3 giờ rồi mà ông còn ngủ, ông tưởng mình là gấu bắc cực ngủ đông đấy à?”.
Diệp Tri Hoà đề nghị: “Không thì mai rồi đi”.
“Cũng được, vậy mai mình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doanh-doanh/485225/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.