Một ngọn phách không kình khí và một luồng âm hàn phong sau khi tiếp hợp với nhau, đôi bên đồng cân ngang sức. Ngọc Tiêu Lang Quân không khỏi kinh ngạc về võ học của đối thủ không những không giống nhau, mà còn kinh ngạc hơn về lối chường phong của Diêm Nguyên Cảnh, thình lình ngừng ngay tay lại lạ lùng hỏi rằng:
- Ngươi với Cửu độc thư sinh Cơ Thiên Khuyết cùng đồng một môn phái với nhau sao?
Diêm Nguyên Cảnh lắc đầu cười rằng:
- Trong số sư huynh đệ của Diêm Nguyên Cảnh, tuyệt không có người nào tính lang sói như Cơ Thiên Khuyết vậy! Chẳng qua chúng tôi mỗi người được bốn chương về quyển kỳ thư võ lâm của Tu La Tôn Giả là U Mịch Thập Tam Kinh, nên về lối võ học có nhiều chỗ giống hệt như nhau.
Ngọc Tiêu Lang Quân từ từ lấy cây sáo ngọc trong mình ra cầm nhịp trên tay, rồi nhìn Diêm Nguyên Cảnh rằng:
- Cuộc hội đêm nay đây, một là Phan Ngọ ta thay bạn đến phó hội, hai nữa là muốn ngươi bỏ hẳn bốn chữ ngoại hiệu U Mịch Thần Quân, chúng ta đều là những nhân vật trong võ lâm, tốt nhất cứ hành sự theo như qui tắc của giang hồ, chẳng cần khách sáo gì cho nhiều lời vô ích, cũng chẳng cần bàn đến nhân nghĩa đạo đức gì cả! Phan Ngọ chỉ muốn dùng La Sát âm công và cây ngọc tiêu trong khúc nhạc Thất tình tiêu thanh cùng với môn vũ của môn đệ Thập hồn diệu vũ để thỉnh giáo với ngươi! Còn ngươi nếu có bản lãnh gì đem hết ra mà thi thố tận lực,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doat-hon-ky/1410452/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.