Hầu Hạo bèn chỉnh tề lại áo sống, ung dung bước ra, nhưng khi quay đầu nhìn lại, thấy Châu Thị Nhị Điệp nước mắt dòng dòng, sắc mặt vô cùng thất vọng. Chàng cảm thấy mủi lòng, đúng là anh hùng khó dứt giai nhân lệ! Không biết chuyến ra đi này mình có thể thắng nổi không, nhưng kẻ địch họ đã có chuẩn bị từ trước, xem ra thực lực của họ không phải là nhỏ gì, nếu chẳng may trong chuyến này lại bị họ bắt về, không biết đến bao giờ mình mới được gặp lại hai nàng này, chàng băn khoăn khó dứt! Chị em Châu Thị lại càng đau khổ hơn, cả hai giơ tay ra tính kéo ngay vị tráng sĩ hào hùng này lại...
Thình lình bên ngoài có tiếng quát và đồng thời những tiếng như tụng kinh rằng:
- Khổ hải vô biên, hồi đầu thị ngạn, sắc tức thị không, không tức thị sắc... phiền não tình nghiệt... Trí Minh tăng còn chờ gì mà không quay đầu về với cõi chân tu cho rồi?...
Hai nàng vẫn khóc sướt mướt, Hầu Hạo cũng nghẹn giọng rằng:
- Thôi hai em thận trọng lấy thân?
Nói xong hiên ngang trước thẳng một mạch ra ngoài luôn.
Chàng bước ra, Hải Không và Pháp Không đại sư bèn truyền ngay hiệu lệnh, các tăng lữ rầm rầm đứng ngay dậy, thiền trượng giới đao nổi lên những tiếng rổn rảng!
Khi Hầu Hạo còn cách họ hai trượng, bèn nghiễm nhiên đứng lại, thần sắc oai nghiêm lẫm liệt, chỉ nghe chàng quát rằng:
- Hải Không và Pháp Không! Các ngài muốn gì đây?
Hải Không chắp tay hỏi rằng:
- Nhà ngươi thí phát tại Cửu Thiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doat-hon-ky/1410466/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.