Bên phía Chu Tồn Phong người đi theo không ít, nhưng đều chạy chối chết từ phía Bắc Liêu, phần lớn thiếu cánh tay thiếu chân, hoặc trên người có thương tích, đối đầu với Tiêu Thừa không hề có phần thắng.
Huống chi lúc này hắn đang trong cơn giận dữ, cho dù trên người ăn không ít đao kiếm đả thương, cũng vẫn thẳng tiến không lùi về phía xe ngựa của Chu Tồn Phong.
Âm thanh thị vệ phía sau đến gần, lòng Tiêu Thừa hơi hơi yên ổn, hắn đứng trên lưng ngựa, thuận gió mà lên, mượn lực rơi xuống xe nóc xe ngựa.
Hắn hai tay nắm lấy chuôi đao, tàn nhẫn cắm đao xuống…
Chu Tồn Phong chật vật né tránh, đang muốn đi ra ngoài, bỗng nhiên xe ngựa nứt thành bốn mảnh, vỡ thành từng tấm ván gỗ.
Trên tay hắn chỉ có một cây cung, đối đầu với Tiêu Thừa đang cầm đao, trốn tránh không nhanh bị hắn chém vào vai trái, đó là nơi hắn ta bắn trúng hắn.
Trong ánh mắt Tiêu Thừa mang theo vẻ ngoan độc, đột nhiên rút đao mang theo máu ra, chân đá vào ngực hắn, làm hắn ngã lăn trên đất.
Bên kia đã bảo vệ cho Chu Tồn Phong đang phun máu tươi, lại vây hắn ở giữa, trên tay cầm kiếm run rẩy khổng ngừng.
Người này thực lực quá mức đáng sợ, nhiều người như vậy cũng chưa từng cản được hắn. Hiện nay bị họ vây quanh ở giữa, vẫn không sợ gì cả như cũ.
Tiêu Thừa ném đao trong tay đi, phía trên dính máu của hắn ta, dơ đến muốn mệnh. Hắn ở giữa, cao ngạo giống như nhìn một lũ kiến:
“Lúc này
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doat-the-dich-chieu/1802261/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.