Editor – Tử Dương
***
Đổng Từ căm phẫn ngẩng đầu, một người chưa bao giờ để mình chịu thiệt như cô vừa định bước tới thì bị đôi tay phía sau ngăn cản.
Bùi Tứ Trăn lạnh lùng nhìn Kỷ Bảo Hoa, cười câu hồn: ''Ngại quá, chúng tôi kết hôn rồi.''
Kết hôn rồi?
Không có khả năng!
Nếu không gần ngay trước mắt, Kỷ Bảo Hoa còn tưởng mình nghe nhầm, dù vậy, ông ta vẫn không cách nào tin vào tai mình.
Gương mặt Kỷ Bảo Hoa vặn vẹo, trừng mắt nhìn người đàn ông cao to: ''Ý cậu là sao?''
Bùi Tứ Trăn nắm tay Đổng Từ, cúi đầu hôn tóc cô, dịu dàng tuyên bố: ''Chúng tôi đã đăng ký kết hôn ở Mỹ.''
Kết hôn ở Mỹ...
Đối với Bùi Tứ Trăn mà nói, kết hôn ở Mỹ có giá trị pháp lý hơn bất cứ nước nào, và những lợi ích theo sau... hẳn không cần nói cũng biết.
Nói gì thì nói, Kỷ Bảo Hoa cũng là người từng trải, cái đầu lạnh của ông ta xoay chuyển liên tục, mới thoáng đó đã cất giọng hòa hoãn: ''Hai đứa kết hôn sao không nói ba biết một tiếng? Kết hôn là chuyện tốt, ba lo con...''
Lật mặt còn nhanh hơn lật bánh tráng, rõ ràng đang muốn 'bắt quàng làm họ'.
Hệt như xưa!
Đổng Từ vừa nghe tiếng 'ba' đã thấy buồn nôn, trông vẻ niềm nở của ông ta lại càng buồn nôn hơn, tay cuộn chặt.
Bùi Tứ Trăn vỗ nhẹ mu bàn tay cô, thay lời trấn an.
Xem cô như đứa trẻ cần bảo vệ.
Đổng Từ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doat-the/1720212/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.