Editor – Tử Dương
***
Ngày kế, Đổng Từ bị tiếng chuông dai dẳng ngoài cửa đánh thức.
Đầu cô đau buốt, lõi trong trống rỗng, nghe tiếng chuông cửa chói tai liền rút vào ổ chăn theo thói quen, đáng tiếc thứ âm thanh ma quỷ ấy cứ xuyên qua não.
Xuyên liên tục.
Trạng thái say rượu quá khó chịu.
Đổng Từ bực bội kêu hai tiếng, ném gối qua một xó, chuông cửa ngừng hai giây... ba giây... lại bắt đầu vang lên.
Đổng Từ chịu không thấu phải ngồi bật dậy, ráng lếch tấm thân đau nhức xuống giường, nhưng chân vừa chạm lại suýt ngã nhào.
Có trời mới biết chuyện gì đã xảy ra với cô đêm qua mà cứ như bị cơn lốc tàn phá, vỡ tan tành...
Đổng Từ lảo đảo mở cửa.
Nhưng kéo đúng ba lần cửa mới mở.
Đổng Từ lim dim đôi mắt ngáy ngủ, đỡ cửa ngáp liên tục: "Anh tìm ai?"
Lý Khải Văn đứng thấp thỏm bên ngoài, tuy không muốn quấy rầy mộng đẹp của đôi vợ chồng mới cưới sau đêm tân hôn điên cuồng nhưng anh cần đưa văn kiện gấp.
Cũng may cửa mở, anh ta vội chào: "Cô Đổng... Àkhông không, phu nhân, buổi chiều vui vẻ!"
Đổng Từ khó hiểu: "Anh gọi tôi là gì?"
"Phu nhân! Tối qua thiếu gia bảo tôi đổi xưng hô, lúc nãy do thuận miệng, sau này tôi sẽ sửa."
Lý Khải Văn vừa nói vừa đưa văn kiện cho cô: "Đúng rồi, đây là giấy chứng nhận tôi mới lấy."
Đổng Từ xoa trán, chưa kịp nắm bắt tình hình thì Khải Văn đã nhét
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doat-the/1720233/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.