Editor – Tử Dương
***
Maybach đâm Rolls-Royce, việc này nói nhỏ không nhỏ, nói lớn cũng không lớn.
Đối với đại đa số những người có thể đi xe này, nếu đụng phải, chi phí sửa chữa ít nhất cũng phải vạn tệ trở lên, nhưng dù sao đôi bên vẫn có phần không vui.
Hai bên trao đổi danh thiếp, bắt tay xin lỗi, anh lên xe anh, tôi đi đường tôi.
Riêng với Cố Diễm Sinh lại càng dễ thương lượng hơn, sau khi xem danh thiếp xong, anh ta vẫn không biết kẻ gây họa là ai, nhưng tài xế hai nhà lại biết nhau.
"Quả là nước chảy vào miếu Long Vương."
"Cố thiếu, thật ngại quá, gần đây bệnh cũ tái phát, tay run nên mới đụng trúng."
Tài xế nhà họ Lý nhận sai trước, bác Trương cũng hoà giải: "Nhị thiếu, người ngồi trên xe chính là cháu ngoại của cụ Lý."
Cố Diễm Sinh sửng sốt: "Cháu ngoại của cụ Lý à, trùng hợp vậy sao?"
Bác Trương giải thích: "Nghe nói vừa xuống máy bay đã lập tức tới đây, có lẽ vì thế nên chạy hơi nhanh..."
"Anh là Cố Diễm Sinh?"
Một người đàn ông trẻ tuổi bước tới, anh mặc một chiếc áo khoác đen nhung được cắt may tỉ mỉ, khiến vóc người trông thon dài rắn rỏi. Gương mặt anh tuấn như tranh vẽ, mắt phượng hơi xếch, tạo cảm giác ngạo mạn pha lẫn sự lạnh lùng, lấy thế áp người.
Nếu không để ý kĩ, nhìn sơ qua anh trông giống một vị thiếu gia khí chất trầm ổn.
Anh vươn tay: "Tôi là Bùi Tứ Trăn."
Cố Diễm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doat-the/1720272/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.