Mặc Tiểu Tịch đi vào bếp rót hai ly nước, đặt xuống trước mặt bọn họ, lịch sự nói: "Không biết hai vị hạ cố đến đây có chuyện gì?"
Ninh Ngữ Yên cầm ly nước, ưu nhã nước một ngụm: "Tôi nghe tiểu Nhã nói gặp cô ở công ty điện ảnh và truyền hình, hiện tại còn ký hợp đồng nghệ sĩ, cho nên muốn đến gặp bạn cũ một chút, chúc mừng cô."
"Cảm ơn cô." Mặc Tiểu Tịch mỉm cười, trong mắt chứa sự sắc bén, nhưng không để lộ ra, đối phó với một người phụ nữ quỷ kế đa đoan như Ninh Ngữ Yên, cô phải luôn cẩn thận, nếu xem thường, tại sao thua cũng không biết, giống như hai năm trước.
"Hôm nay tôi đến đây, ngoại trừ để chúc mừng cô, tôi còn muốn nhìn con của cô một chút, không biết là con trai hay con gái, bằng tuổi với Hàn Hàn nhà chúng tôi, chắc cũng đã hai tuổi rồi nhĩ." Ninh Ngữ Yên hỏi bằng giọng điệu vô cùng tự nhiên, đôi mắt sắc sảo luôn chú ý đến vẻ mặt của cô.
Trong lòng của Mặc Tiểu Tịch hơi chấn động, sự giận dữ lập tức chiếm hết trái tim cô, cô cố gắng kiềm chế cảm xúc của mình, giả vờ buồn bã: "Đúng, nếu còn thì đã hai tuổi, nói không chừng cũng đáng yêu giống như Hàn Hàn." Bi thương liếc nhìn cô ta một cái, vừa giống như đau lòng, vừa giống như để tiết lộ một hàm ý khác.
Ly nước trong tay Ninh Ngữ Yên hơi run rẩy, cô ta đoán không ra trong lòng của Mặc Tiểu Tịch đang nghĩ gì, cô vừa giống như không biết gì hết, vừa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doat-vo-co-gai-yeu-phai-em-roi/199041/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.