Đoạt lấy chiếc máy ghi âm trong tay cô rồi ấn nút play.
"Đừng mở...." Mặc Tiểu Tịch kêu lên, theo bản năng mở miệng ngăn cản, bởi vì với cô, bất kể nội dung bên trong là gì, đã bị sửa hay chưa, cô cũng không muốn để Tập Bác Niên nghe được.
Không nghĩ tới, hành động của cô càng tác động sâu vào trong suy nghĩ của Tập Bác Niên, cho dù trước đó không tin lời nói của Ninh Ngữ Yên nhưng bây giờ cũng không thể không tin.
Tiếng trong máy ghi âm từ từ truyền ra, Mặc Tiểu Tịch không biết là giọng nói của ai, nhưng Tập Bác Niên lại rất quen thuộc, đây là giọng nói của em gái anh.
"Anh, anh cứu em với, cứu em với, em không thể ngủ được, em cũng ăn không ngon , hết lần này đến lần khác em đều nghĩ tới Ngụy Thu Hàn, anh ấy không cần em, người phụ nữ tên Mặc Tiểu Tịch kia luôn hẹn gặp mặt em, ỉ nhục em, chửi rủa em, hôm nay cô ta còn gọi điện thoại đến đe dọa em , cô ta nói, nếu em có bản lĩnh thì đi chết đi, còn nói cho dù em chết, Thu Hàn cũng sẽ không trở về bên em, em không tin, em không tin, em không tin, em sẽ chết cho anh ấy xem, xem anh ấy có thật sự vô tình hay không." Nói xong, ban đầu là tâm trạng kích động nhưng sau đó dịu xuống, trong máy ghi âm có tiếng bước chân đi lại: "Ánh trăng đêm nay thật sáng và tròn, đẹp quá, mà tôi lại cảm thấy vô cùng khổ sở, hu hu...."
Từng tiếng khóc thê lương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doat-vo-co-gai-yeu-phai-em-roi/199084/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.