Sau khi bị triều Minh của Chu Nguyên Chương thay thế, triều Nguyên cũng không hề biến mất trong dòng chảy lịch sử, đám con cháu Hốt Tất Liệt rời khỏi vũ đài Trung Nguyên, tập trung về phương Bắc, tiếp diễn hoàng triều hoàng kim của bọn họ.
Trên sách giáo khoá hiện đại gọi giai đoạn này là "Bắc Nguyên".
Trước mắt thì thời đại này có bốn người đủ sức ảnh hưởng để chống đỡ lịch sử. Một là Sùng Trinh Hoàng đế triều Minh, hai là thủ lĩnh cuộc khởi nghĩa nông dân sau này, Lý Tự Thành, ba là Đại Kim Hãn Hoàng Thái Cực, bốn là Mông Cổ Hãn Lâm Đan.
Ở một mức nào đó thì bốn người này đã thực sự chia thiên hạ thành bốn phần, mỗi người xưng bá một phương. Trong bốn người này, người bước lên vũ đài lịch sử sớm nhất, không ai khác ngoài Lâm Đan.
Vào năm Minh Vạn Lịch thứ ba mươi hai, Lâm Đan khi ấy mới mười hai tuổi đã bước lên ngai vàng Hãn vương của Mông Cổ, bắt đầu lót thảm cho cuộc đời truyền kỳ của hắn trong cái thời đại bão táp mưa sa này.
Hiểu biết của tôi về Lâm Đan không nhiều, điều duy nhất được biết thì hắn là một người đàn ông trạc tuổi Hoàng Thái Cực, từ trước đến giờ đều là mối nguy lớn trong lòng Nỗ Nhĩ Cáp Xích và Hoàng Thái Cực.
So sánh người Nữ Chân lấy việc săn bắn để sống và người Mông Cổ lấy việc chăn nuôi để sống, tuy thiện chiến dũng mãnh giống nhau, nhưng Mông Cổ đất rộng người đông, gốc gác vững vàng, vượt xa nhiều nhóm người Nữ Chân sống ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doc-bo-thien-ha-thanh-xuyen-hoang-thai-cuc/542245/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.