Diệp Húc nhìn xem mà da đầu run lên, những vu sĩ chinh đạo này thực lực cực kỳ hùng mạnh. Nếu những người này liên thủ đối phó với hắn thì chỉ sợ hắn phải chạy trối chết rồi, tuyệt không có phần thắng.
Nhưng những người này liên kết lại, cũng không thể chống đỡ được ngũ hành diệt tuyệt thần quang đại trận một giây phút nào cả. Tất cả liền bị đại trận xóa nhòa, chỉ còn lại một khối la thiên bảo ấn rách nát không còn gì.
"Ngũ hành diệt tuyệt thần quang, quá độc ác…" hắn lẩm bẩm nói.
Phượng Yên Nhu trịnh trọng gật đầu nói: "Nhị tỷ tu luyện chính là ngũ hành diệt tuyệt thần quang, nàng gặp may mắn, đem thần quang luyện thành vu bảo, cho nên mới dám xâm nhập vào Cổ Côn Luân thánh địa. Tiểu thanh chính là vu bảo hộ thân mà nhị tỷ tặng cho ta."
Diệp Húc trong lòng vẫn cực kỳ tò mò, Phượng Yên Nhu sử dụng "tiểu thanh" tới tột cùng là cái gì. Hiện giờ hắn mới biết được thì ra là một đạo diệt tuyệt thần quang. Khó trách khoảng khắc đi qua người vu sĩ, giống như chém qua đồ ăn vậy, một chiêu diệt một đám.
"Ngươi xem, đây là tiểu thanh."
Bên trong tay áo của Phượng Yên Nhu chậm rãi bay ra một cây vũ mao màu xanh, vũ mao màu xanh này vừa dài lại mềm mại. Đại khái nó dài năm thước, bên trên có ấn kim thúy tiễn ấn năm màu, như thể là đôi mắt của nữ nhân xinh đẹp.
Vũ mao này giống như đuôi linh của khổng tước, cho dù là so với khổng tước bình thường
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doc-bo-thien-ha/2559270/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.