Diệp Húc nhìn lão, chỉ thấy Ngụy Hiên chân giẫm lên Lục Nhãn Bích Huyết Kim Thiềm, tay cầm một cái chùy lớn, bên trong chùy có từng đợt tiếng sóng biển ào ào truyền đến, đây là vu bảo của Phong chủ Linh Khuyết Phong Nhạc Thiên Kỳ, Bác Lãng Thiên Chuy.
Các Đại linh sơn Hoàng Tuyền Ma Tông, ngoại trừ loại trấn đỉnh chi bảo như Tinh chủ đại điện, các Đại phong chủ còn cần phải luyện chế bảo vật của chính mình dùng để phòng thân, mà Bác Lãng Thiên Chùy của Nhạc Thiên Kỳ chính là thượng phẩm trong đó.
Cái vu bảo này chính là nguyên thần chi bảo hoàn chỉnh, uy lực vô tận.
Tay trái của Ngụy Hiên còn cầm lấy một cái mộc thuẫn hẹp dài, hình dạng như chương, trên mặt có điêu khắc long văn, có vẻ rất nặng.
"Kiến Mộc Long Chương!"
Sắc mặt Vinh Lâm khẽ biến, khuôn mặt ngưng trọng, trầm giọng nói: "Không ngờ Đặng sư đệ lại cho Ngụy sư thúc mượn Kiến Mộc Long Chương, lần này không xong rồi…"
Từ trong Kiến Mộc Long Chương truyền đến luồng sinh khí mãnh liệt khác thường, dường như bên trong long chương có được lực sinh mệnh vô cùng vô tận, có thể chữa khỏi tất cả thương thế!
Đây là mộc khí đặc tới cực điểm, chất chứa sức sống vô biên, vô cùng tinh thuần, có tác dụng như Kim Tinh khí.
"Tấm mộc thuẫn này, chỉ sợ không kém Đệ nhất thần sát của ta…"
Diệp Húc chỉ cảm thấy nguyên thần trong Tử Phủ của mình rục rịch, dường như cực kỳ tò mò với tấm mộc thuẫn này, đây là một loại cảm giác kỳ lạ. Diệp Húc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doc-bo-thien-ha/2559334/chuong-359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.