Mọi người cẩn thận xem cuốn thiên thư, chỉ thấy những văn tự quái dị trong đó vặn vẹo, các đường cong phân loạn, không chút chương tiết, quả nhiên giống như thiên thư bình thường.
"Cuốn thiên thư này tên là Hà Lạc tàn đồ, chính là một kiện vu bảo thượng cổ không trọn vẹn. Khổng gia ta nghiên cứu cũng không ít năm nhưng chưa từng nghiên cứu ra nguyên lý bên trong đó. Nhưng thúc dục vài phần uy năng của Hà Lạc tàn đồ là có thể."
Khổng Thiếu Du cười nói, lập tức sắc mặt của hắn khẽ biến, kinh thanh nói: "Diệp Húc ma đầu kia ở trong vòng trăm dặm rồi!"
Diệp Húc nghe tới đó trong lòng không khỏi thở ra một cái, thầm nghĩ: "Phạm vi một trăm dặm là quá lớn, nếu hắn có thể tập trung tới vị trí của ta. Cho dù nơi này là sản nghiệp của Nguyên Thủy Thánh Tông, ta cũng không thể không đại khai sát giới."
Tống Cao Đức cũng nhẹ nhàng thở ra, Thính Vũ Hiên dù sao cũng là sản nghiệp của Nguyên Thủy Thánh Tông. Tần Khả Khanh chính là thánh nữ Thánh Tông, Nguyên Thủy Thánh Tông khẳng định sẽ phái cao thủ bảo hộ.
Nếu thân phận của Diệp Húc mà bị bạo lộ ra, nhiều cao thủ như vậy, hơn nữa lại có cao nhân của Nguyên Thủy thánh Tông, chỉ sợ cho dù là Diệp Húc, cũng phải lành ít dữ nhiều.
"Trong vòng trăm dặm? xem ra ma đầu hẳn tới chỗ này rất nhanh." La Thanh sắc mặt khẽ biến, trầm giọng nói.
"Ma đầu kia thậm chí có thể đã vào Lạc Vương thành rồi!" Hoàng Khai Phục điềm nhiên nói.
Yến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doc-bo-thien-ha/2559354/chuong-368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.