Đến khi kết thúc, Nguyên Nhược và Thẩm Đường từ phòng tắm đi ra, hai người nằm thẳng trên giường. Ánh đèn trên đỉnh đầu đặc biệt chói mắt, không chịu nổi. Tóc Nguyên Nhược còn chưa khô, cô chậm rãi chạm vào tay Thẩm Đường trên eo mình, nghiêng đầu nhìn qua hỏi: "Lặng lẽ trở về hả?"
Chuyện Mạnh gia còn chưa giải quyết xong, chuyến trở lại thành phố C này quá nửa là nhất thời nảy sinh, nếu không sẽ không hơn nửa đêm mới đến nhà.
Thẩm Đường ậm ừ, "Sáng mai em phải về bển rồi."
"Gấp vậy sao?", Nguyên Nhược nói xong xoay người nằm sấp, vươn tay sờ sờ mặt đối phương.
Tới giờ mới có bao lâu đâu chứ, trước sau chỉ trong mười ngày mà Thẩm Đường đã gầy đi trông thấy, cằm cũng nhọn ra rồi, số thịt được bồi bổ sau kỳ thi đều không còn nữa, ngược lại càng gầy hơn. Người này nằm ở trên giường, xương quai xanh lộ ra rõ ràng, sắc mặt cũng không tốt cho lắm, hiển nhiên tháng ngày ở Mạnh gia không dễ chịu rồi.
Đến một hoàn cảnh hoàn toàn xa lạ, mỗi ngày còn phải ứng phó với những người đầy bụng ý xấu thì lấy đâu ra thảnh thơi ung dung chứ, lần này trở về nhất định cũng không dễ dàng. Nguyên Nhược biết tính tình em ấy, biết dù có chuyện hay không nhất định Thẩm Đường cũng sẽ không nói cho cô biết, cô cũng không hỏi, dùng đầu ngón tay xinh đẹp xoa xoa cằm Thẩm Đường hai lần, trầm tư một lát, ngẫm nghĩ lại đổi giọng hỏi: "Vé bay mấy giờ?"
"Hơn năm giờ", Thẩm Đường nói, dụi mặt vào lòng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doc-chiem-nang/89548/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.