Cô mở ra xem, là bức ảnh tự sướng của Hạ Tâm Lan và Ngô Vĩ. Hai người dựa sát vào nhau, nhìn vào ống kính đưa tay làm hình chữ V, còn cười rất vui vẻ.
“Tiểu Nguyệt, nhìn bức ảnh có cảm tưởng gì không?” Hạ Tâm Lan gửi thêm một câu phía sau.
Mắt Kỷ Hi Nguyệt sáng lên, lập tức hồi âm lại: “Aiyo! Đây là yêu rồi đấy hả?!”
Hạ Tâm Lan gửi qua một nụ cười gian xảo.
“Chúc mừng chúc mừng! Nhưng mà chị cũng nhanh quá rồi đấy! Vậy mà cứ luôn miệng nói yêu thương Cố Cửu. Tốc độ di tình biệt luyến* này cũng đủ nhanh nhỉ.” Kỷ Hi Nguyệt chọc ghẹo.
(Di tình biệt luyến: chuyển tình cảm ban đầu của mình cho một người khác để bắt đầu một mối quan hệ mới – nguồn: Baidu)
Hạ Tâm Lan gửi qua một icon cười ha ha.
“Thì cô dạy tôi vậy mà. Yêu đương là cách tốt nhất để chữa trị thất tình.”
“Cô biết nghe lời thật đấy. Nhưng phải công nhận là nhìn hai người rất hợp.” Kỷ Hi Nguyệt mừng cho cô ấy.
Hạ Tâm Lan hồi âm: “Vốn dĩ không định nói cho cô biết đâu, nhưng Ngô Vĩ muốn cảm ơn sự giúp đỡ của cô, hơn nữa bạn tốt thì không nên giấu giếm, cho nên cô là người đầu tiên biết đấy nhé.”
“Chị xem chị xem, miệng thì nói là chị em tốt, kết quả lại không bằng anh Ngô. Ghét thật đấy.” Kỷ Hi Nguyệt còn gửi thêm một biểu cảm khinh thường.
“Được rồi được rồi. Tôi sai. Tối nói chuyện tiếp nhé, giờ anh ấy đang chuẩn bị đưa tôi đi nhảy dù.” Kèm theo một mặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doc-chiem-vo-truoc-han-thieu-sung-tan-troi/1019255/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.