Kỷ Hi Nguyệt kể lại đại khái kế hoạch cho Trần Manh Manh nghe, Trần Manh Manh không hiểu lắm, nhưng vẫn chắc chắc sẽ ủng hộ cô. Mặt khác, cô ấy thực sự cảm thấy Kỷ Hi Nguyệt của hiện tại hoàn toàn khác với con người mê trai đeo đuổi Triệu Vân Sâm trước đây.
“Có chủ kiến, có quyết đoán!” Trần Manh Manh dựng ngón cái với Kỷ Hi Nguyệt.
“Xí, nói cứ như mình giỏi lắm không bằng, chẳng qua mình có ông bố giàu có, của cải dư dả đè chết người thôi, haha! Cho dù có thua lỗ, mình cũng phải knock-out Lý Mai, để cho giới showbiz bớt đi một người làm mưa làm gió cũng tốt.” Kỷ Hi Nguyệt tự giễu.
“Phải, đại tiểu thư, người muốn vui vẻ thế nào nô tì đều nghe theo người hết.” Trần Manh Manh còn phục thân hành lễ với Kỷ Hi Nguyệt, làm cho cả hai cười ngặt nghẽo.
Liễu Đông gọi món xong bước vào, hiếu kỳ hỏi: “Các cô cười gì vậy?”
Kỷ Hi Nguyệt và Trần Manh Manh nhìn cậu cười, sau đó thấy Lâm San xuất hiện sau lưng Liễu Đông.
“Thì ra là các cô à? Hèn gì tôi nghe giọng nói có chút quen thuộc.” Lâm San thấy ba người Kỷ Hi Nguyệt liền mỉm cười chào hỏi.
“Cô Lâm San cũng ăn cơm ở đây à?” Liễu Đông ngượng ngùng nói.
“Phải, tôi đang ăn cơm với đạo diễn và nhà sản xuất ở phòng bao bên cạnh. Đúng rồi, cám ơn các cô lúc nãy đã công nhận kỹ năng diễn xuất của tôi nhé.” Lâm San hào phóng nói.
“Diễn xuất của cô Lâm San vốn dĩ rất tốt, sau này cô nhất định sẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doc-chiem-vo-truoc-han-thieu-sung-tan-troi/1019355/chuong-365.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.