Kỷ Hi Nguyệt vội vàng chạy lên theo. Dưới nắng mai, Triệu Húc Hàn đã bắt đầu đánh Thái Cực Quyền.
Kỷ Hi Nguyệt giậm chân, nói: “Anh Hàn, anh không muốn nói chuyện với em đúng không? Hay là anh muốn cứ thế làm mặt lạnh với em?”
Triệu Húc Hàn vẫn giữ thái độ như cũ. Kỷ Hi Nguyệt chu miệng nói: “Anh Hàn, em là bạn gái của anh, chính anh cũng đã thừa nhận điều đó, vậy mà anh không biết thương tiếc em chút nào sao?”
Triệu Húc Hàn khẽ liếc cô. Kỷ Hi Nguyệt lại giậm chân, mếu máo nói tiếp: “Đúng là anh không thương tiếc em thật rồi. Cả ba ngày nay em đã rất khó chịu. Trong tình yêu, nếu có cãi nhau thì đều là bạn trai dỗ dành bạn gái trước, nhưng có lẽ anh không hề xem em là bạn gái, nên đều để em phải đi tìm anh trước. Nếu anh đã không muốn nhận lấy phần tình cảm này, vậy thôi bỏ đi, chúng ta chia tay đi cho khỏe!”
Nói rồi Kỷ Hi Nguyệt xoay đầu bỏ đi.
“Em nói cái gì!” Giọng nói lạnh như băng của Triệu Húc Hàn vang lên sau lưng Kỷ Hi Nguyệt.
Kỷ Hi Nguyệt xoay đầu lại, đôi mắt đã phiếm hồng, tủi thân nói: “Dù sao thì anh Hàn cũng đâu thương tiếc gì em. Đã ba ngày trôi qua nhưng chẳng thấy anh dỗ dành em gì cả. Chắc em không phải là bạn gái của anh rồi. Xem ra có em hay không có em đối với anh cũng chẳng có gì khác biệt, vậy thì chúng ta còn ở bên nhau làm gì nữa?”
Nói rồi cô lại tức giận bỏ đi.
“Đứng lại!”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doc-chiem-vo-truoc-han-thieu-sung-tan-troi/1020413/chuong-728.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.