Ly rượu vỡ nát, rượu bắn tứ tung, vài người phụ nữ cả kinh thét lên, Lý Mai và trợ ý cũng nhanh chóng tránh sang một bên.
Triệu Vân Sâm cũng trở tay không kịp, hai người phụ nữ ngồi bên trái Triệu Vân Sâm cầm khăn giấy lau quần áo cho cậu ta.
“Kỷ Hi Nguyệt! Cô, sao cô lại ở đây?” Triệu Vân Sâm nhìn Kỷ Hi Nguyệt, sắc mặt vô cùng khó coi.
“Ây dô, nhìn thấy tôi có cần phải hốt hoảng thế không? Đức hạnh của cậu thế nào chẳng lẽ tôi còn không biết?” Kỷ Hi Nguyệt híp mắt cười, bước tới vài bước.
An Hoa cũng lật đật chạy vào, nhìn Triệu Vân Sâm, cười khan nói: “Thiếu gia, Kỷ tiểu thư đang chơi ở phòng bao bên cạnh.”
Triệu Vân Sâm sửng sốt: “Bên cạnh?” Cậu ta liền xoay đầu nhìn sang phòng bao bên cạnh, nhưng bên đó rất tối, ngoài TV đang nhấp nháy và đèn nêon xoay tròn ra thì không thấy được người nào cả.
“Sao thế? Cậu chơi được chẳng lẽ tôi không chơi được?” Kỷ Hi Nguyệt nhướn mày, “Nhiều phụ nữ nhỉ, xem ra sở thích của cậu chẳng có chút gì thay đổi.”
“Cô, cô đừng nói linh tinh.” Triệu Vân Sâm liền nói, “Hai người các cô cút ra ngoài cả đi!” Triệu Vân Sâm bất ngờ đuổi hai người phụ nữ kia ra ngoài.
Sắc mặt của hai người phụ nữ đó rất khó coi, nhưng vẫn ngượng ngùng bỏ đi.
Kỷ Hi Nguyệt híp mắt cười, nhìn Lý Mai, nói: “Vị này chắc là minh tinh nhỉ? Tôi thấy có chút quen mắt.”
“Tiểu Nguyệt, cô đây là Lý Mai, là ảnh hậu của năm ngoái.” Triệu Vân Sâm tự
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doc-chiem-vo-truoc-han-thieu-sung-tan-troi/1020518/chuong-764.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.