Trong bãi đậu xe dưới tầng hầm, bên cạnh chiếc Maserati màu xanh lam, La Hi đang đứng lướt điện thoại, nhìn qua chẳng khác gì một phú nhị đại.
“La Hi, chào buổi sáng!” Kỷ Hi Nguyệt cười chào hỏi, “Hôm nay không đến đài truyền hình nữa, chúng ta qua chỗ Cố Cửu đi.”
“Được.” La Hi mở cửa xe cho cô, sau đó quay về ghế lái khởi động xe, “Đại tiểu thư, sao hôm nay không đến đài truyền hình nữa? Bên Húc Nguyệt có chuyện sao?”
“Ừm, phần hậu kỳ quảng cáo của Trần Á Nam đã hoàn tất, Cố Cửu nhờ tôi qua xem coi có vừa ý không.” Kỷ Hi Nguyệt nói, “Vừa hay tôi cũng đang định qua thăm công ty, vì xét cho cùng trong công ty tôi cũng có cổ phần khá lớn.”
La Hi đáp một tiếng, sau đó nói: “Cậu chủ đã cấp cho chúng ta chiếc xe chống đạn này, bây giờ có thể yên tâm hơn nhiều rồi.”
“Đúng rồi La Hi, tối qua tên sát thủ chuyên nghiệp đó các anh không hỏi là ai thuê đến sao?”
“Đại tiểu thư, đây là đạo đức nghề nghiệp cơ bản, chúng tôi cũng phải tôn trọng họ. Với lại có chết bọn họ cũng không khai ra chủ thuê đâu.” La Hi nói.
Kỷ Hi Nguyệt chép miệng: “Cái loại khốn nạn như vậy cần gì phải tôn trọng.”
La Hi không khỏi cười khổ: “Đây là quy luật trên giang hồ, nhưng vào đồn cảnh sát rồi cũng bị tra hỏi thôi. Song tôi dám chắc là hắn không nói ra đâu. Loại người này có chết cũng muốn giữ lại thanh danh.”
“Thôi bỏ đi, dù sao thì hôm qua cũng gặt hái được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doc-chiem-vo-truoc-han-thieu-sung-tan-troi/1020760/chuong-846.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.