Thẩm Quyết chạy như bay trong rừng.
Mười ba phiên tử hộ vệ trái phải, y vốn mang theo hai mươi người, nhưng bảy người đã chết khi chiến đấu, còn hai người bị thương. Bên cạnh y không dư lại mấy người, mà trong núi hiện ít nhất năm trăm cấm quân đang đuổi giết . Y cũng bị thương, lúc gặp cấm quân trên sơn đạo không cẩn thận bị chém vào bắp tay phải, chảy máu đầm đìa, y nghiến răng nhịn đau mới không buông rơi Tĩnh Thiết, vung đao đỡ được một kích trí mạng của tên binh sĩ.
Y trăm tính ngàn tính lại không tính đến việc bản thân mình phát bệnh. Gió núi quá lớn, thổi đến mức đầu y căng lên. Trong thân thể như có luồng khí lạnh xông tới từng đợt, rõ ràng toát mồ hôi, nhưng tay chân lạnh cóng như ngâm vào băng đá. Đầu y choáng váng, nhiễm lạnh đã hạ thấp tốc độ phản ứng của y, có mấy trận chiến y thậm chí cảm thấy lực bất tòng tâm.
Kiên trì một hồi nữa. Y nói với bản thân, chỉ cần chịu đứng đến ngày mai, chuyện nơi đây giải quyết xong y lại có thể trở về Đông Hán. Hạ Hầu Liễm sẽ đứng làm nhiệm vụ dưới ánh mặt trời, y có thể thờ ơ đi tới, giống như thường ngày cùng Hạ Hầu Liễm nói mấy câu. Thứ y muốn giấu diếm sẽ luôn giấu đến mức không lọt nổi một giọt nước, Hạ Hầu Liễm sẽ không biết y hôm nay hung hiểm thế nào, cũng sẽ không phát hiện y bị thương trên tay, có lẽ sẽ phát hiện y bị bệnh, nhưng cũng không sao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doc-chu-co-benh/1639886/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.