Hạ Hầu Liễm múc nước uống trong bếp, Đường Thập Thất tựa bên cửa, cánh cửa bị mọt đục ra lỗ chỗ, Đường Thập Thất móc móc mấy cái lỗ nhỏ, mở miệng nói: "Lão đại, Trì Yếm mất tích ở Sóc Bắc rồi."
Hạ Hầu Liễm đưa lưng về phía hắn, không lên tiếng, chẳng qua là động tác hơi khựng lại. Khắp nơi bỗng yên tĩnh lạ lùng, mấy con côn trùng bay tới ong ong, màn đêm đen đặc, thưa thớt vài ánh sao xa xôi, trong không khí có mùi bùn đất hòa cùng hoa cỏ.
Đường Thập Thất cảm thấy thấp thỏm, khẽ há miệng nói: "A, đúng rồi, lão đại, mấy ngày này ngươi vạn nhất đừng bước ra cửa. Già Lam các ngươi đụng xui xẻo rồi, khoảng thời gian này bị bắt đi không ít người, có người nói Thẩm Quyết bắt nhanh như vậy là bởi vì trong Già Lam có gian tế. Ngươi cũng đã bị treo tên, trên tường thành dán đầy cáo thị họa ngươi, ngươi thấy không? Mấy tháng trước ta nhất thời khinh thường, bị Đông Hán phát hiện, còn trúng một mũi tên, thiếu chút nữa đi đời, may ta mạng lớn." Đường Thập Thất gỡ cổ áo, cho Hạ Hầu Liễm nhìn thương thế của hắn, "Ngươi cũng rất có mặt mũi, Đông Hán đuổi giết thích khách Già Lam, lệnh truy nã ngươi đứng đầu bảng!"
Hạ Hầu Liễm quay đầu nhìn vết thương của Đường Thập Thất một cái, vết thương kia đã khép lại, nhưng cũng có thể nhìn ra lúc trúng tên vô cùng hung hiểm. Chuyện Đông Hán bắt hắn hắn đã sớm biết rồi, hắn không phải kẻ mù, từ Thiên Sơn một đường trở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doc-chu-co-benh/1639923/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.