'Lâm tiên sinh, có chuyện sao?' Thấy có người chắn trước mặt, Dương Dung Dung ngước lên sau đó nhàn nhạt hỏi.
'Đã lâu không gặp, Dương tiểu thư.' Lâm Diệu Văn gật đầu chào sau đó nhìn sang Giang Tâm Đóa nói, 'Giang tiểu thư, tôi muốn nói với cô mấy câu, được không?'
Người ta đã hỏi một cách lịch sự như thế, trực tiếp cự tuyệt dường như không tốt lắm, hơn nữa lại là ở trước mặt trẻ con, Giang Tâm Đóa cất điện thoại vào, 'Ngồi xuống rồi nói đi.'
Lâm Diệu Văn nắm tay bé gái ngồi xuống, cô bé thoạt nhìn có vẻ cả thẹn nhưng vẫn ngoan ngoãn chủ động chào hỏi, 'Chào hai dì.'
'Lâm tiên sinh có chuyện gì xin cứ nói thẳng. Chúng tôi lát nữa còn có chuyện phải làm' Giang Tâm Đóa dịu giọng nói.
'Tôi biết chắc chắn là Tịnh Nhã không muốn gặp tôi nhưng tôi vẫn muốn được nhìn thấy cô ấy một lần, muốn đích thân nói một câu xin lỗi với cô ấy. Thế nên tôi muốn xin cô nói cho tôi biết địa chỉ của Tịnh Nhã ở bên Úc.' Lâm Diệu Văn không vòng vo mà trực tiếp nói lên lời thỉnh cầu của mình.
'Anh làm như vậy có ý nghĩa gì đâu?' Giang Tâm Đóa thật không ngờ người đàn ông này lại cố chấp muốn biết nơi ở của chị Tịnh Nhã như vậy.
'Đối với cô mà nói có lẽ chuyện này rất ngu ngốc, không có chút ý nghĩa gì nhưng đối với tôi mà nói, nó có ý nghĩa phi phàm.' Giọng Lâm Diệu Văn hơi khàn, 'Tôi có lỗi với cô ấy rất nhiều nhưng từ đầu tới cuối đều chưa từng nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doc-gia-sung-hon/2494469/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.