"Xin chào." - Người thanh niên tóc đen mỉm cười lễ phép với hộ sĩ.
"Liam hả?" - Người máy hộ sĩ gật đầu chào lại cậu sau đó đánh giá cậu từ trên xuống dưới. - "Cậu mới cắt tóc hả? Nhìn bảnh bao hơn bao nhiêu, thế này lo gì không có bạn gái."
"Em còn nhỏ mà. Với lại..." - Lewis đột nhiên giơ ra một bông hoa hồng. - "Em chưa thấy cô gái nào đẹp hơn chị."
"Chỉ được cái dẻo mỏ. Nếu tôi là con người chắc chắn tôi sẽ thích cậu."
"Em không ngại khác biệt giống loài."
"Được rồi, được rồi. Mau vào thăm em trai cậu đi."
Lewis vui vẻ chào hộ sĩ một lần nữa rồi bước vào phòng.
"Cậu nên biết ơn tôi đi. Tuần nào anh đây cũng dành thời gian đến thăm cậu."
Lewis vừa lẩm bẩm vừa cắm hoa vào bình. Đáng lẽ sau vụ của Carol cậu có thể từ bỏ giả dạng Liam mà kiếm một thân phận tốt hơn để làm việc nhưng mỗi lần nghĩ tới ánh mắt cậu ta khi nhảy lầu Lewis nhịn không được muốn giúp cậu ta. Ánh mắt ấy Lewis từng thấy trên gương mặt một người bạn của mình. Vì quá yếu ớt nên bị gia tộc vứt bỏ, dù hắn có cố gắng thế nào cũng không được cuối cùng khi hắn tự vẫn trong ánh mắt của hắn lại có sự giải thoát. Lewis biết không phải người bạn ấy không giỏi mà xung quanh hắn toàn là những người tinh anh khiến hắn áp lực rất nhiều.
Mà người bạn kia tên là gì Lewis sớm đã không nhớ nổi. Ài, thời gian thật
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doc-hoa/2196192/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.