Hàng vạn vạn con huyết văn, lít nha lít nhít, đang bay sau lưng Lưu Phong, tiếng kêu vang cả trăm dặm.
Ong! Ong!
Còn bên dưới tường thành, mọi người đang ngơ ngác vì chuyện này, nhưng chuyện này khiến cho họ cảm thấy nguy cơ của cái chết đang đến gần.
Nhưng sau tiếng nói của Lưu Phong, thì hàng vạn vạn huyết văn bắt đầu hàn lâm xuống, bắt đầu tàn sát những nơi chúng đi qua chỉ còn lại bụi bặm, thậm chí chúng còn sinh sản ra thêm thêm vô số con huyết văn, khiến tu sĩ trong thành khiếp sợ.
Còn Lưu Phong thì ngồi trên tường thành, ánh mắt dòm lên Trăng trên trời, không khỏi cười to nói: “Đêm nay vẫn còn rất dài.”
Sau đó, hắn liền đứng lên hai tay dang rộng, hít sâu một hơi, thanh trường kiếm từ đan điền hắn bay ra xuất hiện trước mặt hắn.
Hắn liền cầm thanh trường kiếm lên, trước mặt hắn liền bắt đầu xuất hiện một lỗ hổng, hắn liền bước chân vào trong, lỗ hổng liền biến mất.
Ngay sau đó, một lỗ hổng mở ra bên cạnh di tích, từ bên trong Lưu Phong bước ra, hai mắt liền nheo lại nhìn về phía di tích bỗng dưng miệng hắn nhe ra, sát khí bắt đầu bộc phát.
Hắn liền duỗi ra song chỉ, thanh âm trầm thấp vang lên: “Huyết Dực Thủ Diệt Chỉ.”
Tay hắn liền xuất hiện một luồng Sát Lục Chi Khí, không gian quanh hắn bắt đầu có dấu hiệu vỡ nát.
Hắn liền chém ra một nhát, luồng huyết sát này khiến đại trận bảo vệ của di tích bị chém làm hai, đại trận liền tan rã mà luồng huyết sát
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doc-lo-tu-chan/412021/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.