Vân Hi bảo Lục Châu đến Tiền viện tìm xe ngựa, kết quả Lục Châu lại như đưa đám mà quay về.
“Tiểu thư, quản sự ở Tiền viện nói là tiểu thư không có thẻ bài do đại phu nhân đưa nên không thể dùng xe ngựa trong phủ.”
Khó trách nguyên chủ đã lớn như vậy nhưng ký ức ở bên ngoài phủ lại rất ít, ngoài những việc ở trong phủ, những khoảng ký ức khác đều không có. Thì ra là do An thị ngáng chân.
“Tiểu thư, nhưng người xuất phủ làm gì? Nếu để đại phân nhân biết được thì sẽ gây khó dễ cho tiểu thư với nhị phu nhân đó.” Lục Châu lo lắng nói.
Vân Hi không lên tiếng, ra hiệu cho hai nha đầu lui ra ngoài, sau đó nhíu mày ngồi tựa vào đầu giường suy nghĩ biện pháp, ngón tay tùy ý đập trên mép giường. Lúc này, bỗng nhiên có một chuyện kỳ quái xảy ra, bên trong giường lại sụp xuống nửa thước.
Nàng nhấc chăn lên, phát hiện dưới giường lại có một cơ quan, nàng tò mò thử gõ mấy cái giống như lúc nãy thì toàn bộ giường sụp xuống, dưới sàng lộ ra một cửa động, cửa động này còn có bậc thang để đi xuống, dường như thông với một nơi nào đó.
Tại sao có thể có địa đạo?*
*đường đi dưới lòng đất.
Vân Hi lại gõ lên mép giường, chiếc giường về lại nguyên dạng.
Trong trí nhớ của nguyên chủ cũng không biết bí mật này, nghe nói chỗ nàng ở là viện được xây dựng sớm nhất ở Tạ phủ, là chỗ ở trước kia của một vị tiểu thư. Vị tiểu thư kia thường hay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doc-nu-le-phi/858340/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.