Quân Khởi La băng qua biển hoa đến trước ngôi mộ, lấy hương, nến, tiền giấy trong giỏ trúc ra, rồi dọn đồ cúng và hoa tươi ra.
Không biết là cảm xúc của bản tôn bị chi phối, hay là tình cảm kính yêu trong lòng của Quân Khởi La đối với Quân Như Sơ, lúc đối diện với bia mộ của Quân Như Sơ, thì dường như tâm tình của nàng lại kém đi lạ thường.
Trong trí nhớ của Quân Khởi La, tổ phụ Quân Bác Xương đã từng nói, lúc trước, khi Quân Như Sơ mang thai nàng, thai tướng không ổn định, nàng hoàn toàn có thể lựa chọn bỏ Quân Khởi La để mình được sống, nhưng mà nàng không hề làm như vậy.
Ngươi có thể nói nàng ngốc, nhưng mà nàng lại cảm thấy đây là sư vĩ đại của tình mẹ.
Tuy Quân Như Sơ chưa từng nuôi dưỡng nàng ngày nào, nhưng mà nàng cũng là nguyên nhân nàng ấy bỏ cả sinh mệnh trẻ tuổi.
Kiếp trước, nàng là cô nhi, không thể hiểu được ý nghĩa của tình thương của mẹ, ở thế giới này cũng chưa từng được hưởng thụ tình thương của mẹ, nhưng nhớ rằng, từng có một nữ tử bất chấp tính mạng sinh ra nàng, trong lòng của nàng thật sự rất ấm áp.
Nếu không có Quân Như Sơ và Quân Bác Xương ngày trước dịu dàng ấm áp bảo bọc nàng bên cạnh từng li từng tí như thế kia, sao nàng có thể lấy được thân thể hài tử bảy tuổi, chịu đựng cho qua quãng thời gian làm người thử độc kia? Thế nên trong tận cốt tủy, nàng mang trong tim sự cảm kích về phần ân tình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doc-nu-y-phi-khong-lay-vuong-gia-can-ba/202893/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.