Vệt sáng màu lam nhạt từ kẽ lá loang lổ, chiếu xuống gương mặt lúc ẩn lúc hiện của người đàn ông bên cạnh tôi. Trên gương mặt thanh tú thuộc về Mục Huyền là ý cười thích thú. Đôi mắt đen nheo lại đầy nguy hiểm, không hề có vẻ dịu dàng của Mục Huyền mà chứa đầy nộ khí.
Tôi cảm thấy toàn thân trĩu nặng như bị đeo gông. Bàn tay hắn giống gọng sắt siết chặt tay tôi, khiến tôi đau đến tận xương tủy.
Nhưng tôi làm sao chịu ngồi yên chờ chết? Tôi dùng hết sức lực, vung một nắm đấm vào vết thương trên ngực hắn.
Ai ngờ nắm đấm vừa tung ra, tôi liếc nhìn thấy khóe miệng hắn cong lên. Tôi giật mình, đột nhiên bị hắn ôm eo, toàn thân mất đà ngả vào lòng hắn. Nắm đấm của tôi hụt trong không trung.
Tôi bị Dịch Phố Thành ôm chặt vào lòng, mặt tôi áp sát ngực hắn, không thể động đậy. Mùi đàn ông xa lạ bao vây tôi. Đó là mùi máu tanh, mùi thuốc lá, mùi mồ hôi, và cả khí nóng thổi ra từ miệng hắn... hoàn toàn khác với vòng tay của Mục Huyền.
Dịch Phố Thành cúi đầu nhìn tôi, đôi mắt đen của hắn sáng quắc.
“Thử tấn công tôi một lần nữa xem nào?”
Tôi trầm mặc không lên tiếng.
Có lẽ cảm thấy đã uy hiếp được tôi, Dịch Phố Thành liền buông người tôi, nhưng hắn vẫn đặt tay lên thắt lưng của tôi. Năm ngón tay xòe ra, bấm vào đốt xương phảng phất chỉ cần tôi giãy giụa, hắn sẽ bóp nát xương của tôi.
Tôi không dám động đậy. Lúc này, hắn đột nhiên cúi đầu,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doc-quyen-chiem-huu/2011178/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.