Âu Dương Đằng cùng An Nguyệt bất ngờ nhìn về phía phát ra tiếng nói.
An Mạt đã đứng ngay ở bên ngoài cửa phòng, bóng dáng cô độc đứng một mình ở đó, chầm chậm rơi nước mắt.
- " Hai người...thật xứng đôi! "
An Mạt cất giọng, âm thanh phát ra lẩy bẩy run lên. Cô men theo bờ tường bước từng bước một đi vào.
- " An...Mạt, em...hiểu lầm rồi! "
Âu Dương Đằng nhìn theo từng bước của cô, bình thản lên tiếng. Tay để trên người An Nguyệt cứ thế vuốt ve một cái, An Nguyệt khẽ bật cười thành tiếng.
- " Hiểu lầm? Có phải không? "
An Mạt nghe thấy tiếng cười của cô ta, trong lòng có chút chua xót mà cười nhạt một cái.
Ôn Thẩm đứng quan sát bên ngoài cửa phòng, lo lắng nhìn về chỗ cô cùng hai người họ. Chuyện riêng của ba người, bà không nên xen vào thì hơn, không nhanh không chậm quay người đi xuống lầu.
- " An Mạt, em nghe anh nói! "
- " Anh nói đi! "
Cô cầu mong, hắn nhất nhất cũng đừng nói hắn với An Nguyệt đang qua lại với nhau, cô cảm thấy cô lừa gạt bản thân đến mức ngu ngốc rồi.
Biết hắn qua lại với An Nguyệt sao còn cố níu kéo?
- " Anh với An Nguyệt, quả thực..."
Hắn nheo mắt nhìn cô, dừng lại câu nói một lúc, sau đó nhìn thật chăm chú biểu cảm trên gương mặt cô, thâm trầm mà phát ra tiếng nói:
- " Đang qua lại với nhau!... An Mạt, em nghe rõ không? "
Hắn cứ thế vô hình đâm thẳng vào trái tim cô một nhát. Biết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doc-sung-chanh/1251787/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.