Hôm nay vẫn là một buổi sáng bình thường như bao ngày khác.
An Mạt im lặng ngồi trên giường, Ôn Thẩm có gọi cô ra ăn sáng, cô cũng không chịu ra.
Còn An Nguyệt, dạo này đột nhiên xuất hiện cơn nghén, hằng ngày đều được sự quan tâm tận tình chu đáo của Âu Dương Đằng.
Có lúc cô hỏi hắn, sao lại quan tâm em gái cô như vậy?
Thì hắn dõng dạc trả lời " vì đó là em gái em, cũng là em vợ anh, anh rể quan tâm đến em vợ cũng là chuyện bình thường ".
An Mạt chỉ cười không đáp lại.
An Mạt ôm bó chân kéo lấy tấm chăn thật chặt, tâm trí toàn xoay quanh chuyện quá khứ giữa cô với hắn.
Hắn ở quá khứ đối với cô rất tốt, vui vui vẻ vẻ mà ở cạnh cô.
Nhưng bây giờ, hắn lại không giống lúc trước, đối xử với cô lạnh nhạt, ghét bỏ cô, thậm chí còn không màng đến cô.
- " An Mạt! "
Cửa đột nhiên bị đẩy mạnh một cái, An Nguyệt đứng ở đó nhìn cô chăm chú.
An Mạt giật mình, hơi nghiêng đầu nghe ngóng, nghe thấy bước chân của An Nguyệt mỗi lúc một gần.
- " Sao chị lại ngồi đây? Anh rể đi làm rồi kìa, không phải mỗi ngày chị đều tiễn anh ấy đi làm à? "
Cô im lặng không trả lời.
- " Ái chà! Còn giả điếc? "
An Nguyệt tiến lại chỗ cô, giật văng tấm chăn ra khỏi người An Mạt, cao giọng nói:
- " Chị không nghe thấy tôi hỏi à? "
- "...."
- " Ủa điếc luôn rồi sao? "
An Nguyệt liền bật
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doc-sung-chanh/1251791/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.