“Triều Triều, Mộ Mộ, các con nghe kỹ này, về sau mặc kệ gặp phải người nào, các con cũng không được tùy tiện nói với người ta chuyện trong nhà chúng ta, nhất là… Là chuyện các con không có cha!” Giang Nguyễn Nguyễn nghĩ đến tình huống vừa rồi đã cảm thấy đau đầu.
Nếu không phải cô kịp thời cắt ngang thì người thông minh như Lệ Bạc Thâm nhất định sẽ hoài nghi!
Triều Triều và Mộ Mộ không hiểu nổi mà nhìn cô: “Tại sao? Tụi con thật sự không có cha mà!”
Giang Nguyễn Nguyễn cảm thấy rất nhức đầu.
Cô cũng không thể nói với hai đứa nhỏ là vì sợ cha ruột của tụi nó tìm tới cửa.
Sau khi im lặng một lúc, Giang Nguyễn Nguyễn tìm bừa một lý do: “Bởi vì người xấu thích nhất là mấy đứa nhỏ không có cha, họ biết chưa chắc mẹ đánh thắng được họ, lỡ họ bắt các con đi thì làm sao đây?”
Nghe vậy, hai cậu nhóc thông minh liếc nhau, biết lý do mẹ nói ra quá vô lý, nhưng vẫn bất đắc dĩ giả vờ tin tưởng: “Dạ tụi con biết rồi ạ.”
Lúc này Giang Nguyễn Nguyễn mới thở phào nhẹ nhõm, đứng dậy cầm túi xách rồi dẫn tụi nhỏ đi về hướng sở nghiên cứu.
…
Sau khi rời khỏi nhà Giang Nguyễn Nguyễn, mặc dù Tiểu Tinh Tinh không khóc nữa, nhưng rõ ràng vẫn đang giận dỗi, trên đường đi cô bé luôn bĩu môi nhìn ra ngoài cửa sổ, cứ như Lệ Bạc Thâm không hề tồn tại.
Từ trước đến nay Lệ Bạc Thâm luôn hết cách với cô bé, thấy thế thì thầm thở dài rồi trầm giọng mà nói:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doc-sung-co-vo-am-ap/1060748/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.