Nói xong, cô ta quay đầu nhìn về phía Giang Nguyễn Nguyễn, khiêu khích hỏi: “Cô nói xem có phải vậy không, cô Giang?”
Giang Nguyễn Nguyễn vừa thanh toán xong hóa đơn thì nghe cô ta câu này, ngẩng đầu dùng ánh mắt xa cách nhìn hai người trước mặt, cô nhếch môi nói: “Lời của cô Phó làm tôi thật sự không dám nhận bừa. Tôi với cô không có thân thuộc như vậy đâu, làm phiền cô Phó sau này đừng nói những lời như vậy nữa, tôi cảm thấy rất phiền phức đó.”
Sắc mặt của Phó Vi Trữ cứng đờ lại, trong mắt tràn ngập lửa giận.
“Thời gian không còn sớm, hai vị nhanh thủ thời gian vào dùng cơm đi, tôi không quấy rầy hai người nữa.”
Giang Nguyễn Nguyễn lạnh nhạt gật đầu với bọn họ một cái sau đó lại dắt tay hai đứa nhỏ đi ngang qua người bọn họ, không thèm quay đầu lại nữa mà đi thẳng ra khỏi nhà hàng.
Nhìn bóng dáng Giang Nguyễn Nguyễn biến mất ở cửa, hai người mới đi vào trong ngồi xuống một chiếc bàn bên cạnh cửa sổ.
“Chị Vi Trữ, cuối cùng chị và bác sĩ Giang đó đã xảy ra chuyện gì vậy? Em thấy hình như hai người có quen nhau, nhưng quan hệ không được tốt cho lắm?”
Tần Vũ Phỉ nhìn người đối diện, cẩn thận hỏi một câu.
Phó Vi Trữ tức giận nghiến răng nghiến lợi nói: “Làm sao mà quan hệ có thể tốt được? Giang Nguyễn Nguyễn là vợ cũ của Bạc Thâm!”
Nếu không có Giang Nguyễn Nguyễn, thì hôn sự giữa cô và Lệ Bạc Thâm đã hoàn thành từ lâu rồi!
Nghe vậy, Tần Vũ Phỉ cảm thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doc-sung-co-vo-am-ap/1060769/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.