Edit: tart_trung
Sáng sớm hôm sau, sương đọng trên lá chuối, long lanh long lanh, nhuyễn hương trong lòng thoang thoảng ngọt.
Đối mắt đen tĩnh mịch như giếng cổ của Tiêu Diệc Nhiên hạ xuống, giống như được một tầng ánh nắng ấm áp đun ấm, say lòng người.
Nghĩ tới đêm qua nàng triệt để trở thành nữ nhân của hắn, đôi môi mỏng của Tiêu Diệc Nhiên cong lên, trong lòng vô cùng mừng rỡ, ngay cả máu đang di chuyển cũng thấy vui sướng, gạo sống đã nấu thành cơm, mấy ngày nữa đại hôn cũng là chuyện đương nhiên.
Hồ ly lười nào đó đang ngủ, gương mặt nhỏ nhắn của nàng dán lên ngực hắn, lúc không thoải mái sẽgiống như heo con ủn ủn vào ngực hắn, hẳn là muốn tìm được một vị trí thoải mái, đôi chân dài trắng như ngọc của nàng đặt trên đùi hắn chẳng có chút văn nhã nào, hơn nữa còn thích duỗi lên cao, mộtbuổi tối, bắp đùi của nàng nhiều lần đụng vào hang hắn, thật đúng là tiểu hồ ly tra tấn người, hại hắnmột đêm giao chiến với trời, bồi hồi lưỡng lự giữa làm và không làm.
Cuối cùng, hắn đành thở dài một hơi, đêm qua có được nàng là đã là kinh hỉ ngoài ý muốn, còn nàng hẳn đã mệt chết rồi, thời gian còn dài, hắn không cần vì sảng khoái nhất thời mà khiến tiểu hồ ly này nổi trận lôi đình giữa đêm.
Hàng mi dài của nàng run rẩy mấy lần, cọ và da Tiêu Diệc Nhiên khiến hắn hơi ngứa, hắn duỗi ngón tay, cọ cọ trên cái mũi ngọc tinh xảo của nàng, hồ ly lười này muốn tỉnh rồi.
Tử Lạc Vũ chậm rãi mở mắt, đưa tay vuốt vuốt đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ, lúc ánh mắt rõ ràng hơn, trước mặt nàng là một lồng ngực đẹp đẽ, trong đầu nàng đùng một tiếng, nhớ tới chuyện tối qua bọn họ… thật làm rồi…
Nàng hơi động đậy, thân thể đau nhức vô cùng, phía
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doc-sung-manh-phi/2065744/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.